Chương trước
Chương sau
“Đây cũng không phải là tiện tay mà thôi, chiếc khăn lụa này là mẹ của tôi trước đây vẫn thường mang bên mình, với tôi mà nói, ý nghĩa rất lớn. Nếu như không phải anh giúp tôi kiếm về, thì tôi cũng phải buồn mất mấy ngày! Đúng rồi, anh tên là gì?”

“Lăng Việt.”

Thân thể mềm mại của Mục Y Nhân run lên, đôi mắt đẹp trợn thật to.

“Sao vậy?”

“Không có… Không có gì. Chỉ là… tên của anh giống như tên người bạn của tôi!”

“Trên thế giới này có nhiều thứ trùng hợp lắm.”

“Cũng đúng, đi thôi.”

“Ừm!”

Lăng Việt gật gật đầu, hai người cùng nhau dạo bước, hướng về một nhà hàng cách đó không xa.

Ở trong xe, Minh Thừa đưa cánh tay đặt phía sau đầu, một mặt khinh thường nhìn đến bóng lưng của hai người.

“Cái vị chua chua của yêu đương! Thật sự là chán ghét!”

Hai người tới một tiệm cơm Tây, mỗi người đều gọi cho mình món ăn.

Mục Y Nhân lại mở ra túi tư liệu của mình để bắt đầu làm việc.

Lăng Việt khẽ cau mày nói:



“Công việc của cô bây giờ rất bận sao?”

Mục Y Nhân sững sờ, chợt tạ lỗi nói:

“Xin lỗi, hiện tại công ty của chúng tôi cần một cuộc làm ăn, hôm nay tôi nhất định phải hiểu rõ tư liệu của đối tác, để chuẩn bị cho hội nghị ngày mai.”

Lăng Việt thản nhiên nói:

“Là công ty nào? Có lẽ… Tôi biết.”

Mục Y Nhân dịu dàng cười một tiếng.

“Anh không biết đâu! Đây là một công ty lớn vượt qua quốc tế, tôi thật vất vả mới tranh thủ đàm phán với bọn họ. Rất khó nói có thể thành công, bởi vì thực lực của đối phương quá mạnh! Trên cơ bản không có khả năng nhìn trúng tập đoàn chúng tôi, chỉ là tôi nhất định phải thử một lần, nếu như cuộc làm ăn này thành công, có thể giải quyết những vấn đề của công ty.

Lăng Việt gật gật đầu, khóe mắt quét nhìn lướt qua đống tư liệu, sau đó liền giữ im lặng ăn cơm.

Bữa cơm này, cơ hồ Mục Y Nhân không ăn bao nhiêu, phần lớn thời gian đều là đang nhìn tư liệu, điều này khiến tâm lý của Lăng Việt cực kỳ đau lòng.

Lúc tạm biệt nhau, Lăng Việt mượn lúc nắm tay tạm biệt, hắn vì Mục Y Nhân rót vào một cỗ chân khí, có thể giúp nàng làm dịu mệt nhọc.

“Hôm nay cám ơn cô đã mời tôi ăn cơm, nếu có thời gian chúng ta trò chuyện tiếp.”

“Ừm! Anh cũng thế.”

“Tấm danh thiếp này, cô giữ lấy, ngày mai có lẽ sẽ hữu dụng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.