“Đừng nói là nó, cho dù cha của nó còn sống, cũng không đủ tư cách xách giày cho người ta!”
“Vậy chúng ta sớm chúc mừng Vương Đổng, sớm ngồi vào chiếc ghế tổng giám đốc!”
“Hiện tại nên đổi giọng gọi một tiếng tổng giám đốc Vương là được rồi, ha ha ha….”
Trên mặt của Vương Đổng cười đến quên trời quên đất, hắn không ngừng khoát tay.
“Còn chưa xác định được đâu, sau khi tôi ngồi được vào cái ghế tổng giám đốc rồi hẵn nói.”
Mục Y Nhân từ văn phòng đi ra, mí mắt có chút đỏ.
Âm thanh cười nhạo từ trong phòng làm việc cùng với tiếng tâng bốc đối với Vương Đổng, làm cho lòng của cô đau như dao cắt, vừa tức vừa giận!
Nhưng… Bờ vai non nớt của cô làm sao có thể chống đỡ được tập đoàn Y Nhân đây?
“Cha, hi vọng người ở trên trời có linh thiêng phù hộ cho con có thể ký hợp đồng với Omega, giữ vững tâm huyết cả đời của người!”
Sau khi ổn định tâm tình một chút, Mục Y Nhân cùng với thư ký đi tới phòng Víp của tập đoàn.
Mấy vị quản lý Omega đã đợi sẵn từ trước.
Đối phương nhìn thấy khuôn mặt Mục Y Nhân, ngoại trừ một ít kinh ngạc ra thì là lại nhíu mày.
Đây là nói chuyện làm ăn cho nên là muốn gặp người có bản lĩnh, chứ không phải là một người chỉ đẹp ở vẻ bề ngoài!
“Xin lỗi, để các vị đợi lâu. Tôi là Tổng giám đốc của tập tên Mục Y Nhân.”
Mục Y Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092273/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.