Federico đứng dậy duỗi ra một tay, nắm tay Mục Y Nhân, Mục Y Nhân thật thà vươn tay, tâm trạng đau khổ không thể thở nổi.
Cuộc làm ăn thất bại sẽ mang ý nghĩa tâm huyết cả đời của cha cô.. Sợ là không thể giữ được.
Sau khi bắt tay, Federico quay người muốn rời đi, Mục Y Nhân dường như đã mất đi sức lực, tư liệu ở trong tay rơi lả tả trên đất.
“Tổng giám đốc, ngài không sao chứ?”
Thư ký vội vàng ngồi xổm xuống nhặt tư liệu cho nàng.
Federico khóe mắt quét nhìn liếc qua mặt đất, ánh mắt rơi vào một tấm danh thiếp màu đen, trong nháy mắt con ngươi co rụt lại.
Mục Y Nhân cũng ngồi xổm xuống nhặt tư liệu, chỉ là cảm giác khi nhặt từng trang giấy, nặng nề như sắt thép.
“Tổng giám đốc, ngài không cần phải làm đâu, một mình tôi là được rồi.”
“Không sao.”
Mục Y Nhân đắng chát cười một tiếng, hốc mắt đều có chút mỏi nhừ.
Nếu như chỗ này không có người, sợ rằng nàng sẽ lập tức khóc òa lên.
Nhưng ngay lúc này, Federico cũng ngồi xuống giúp nàng nhặt tư liệu.
“Tổng giám đốc Mục, tôi đột nhiên cảm giác được tập đoàn Y Nhân của các vị là lựa chọn tốt. Tôi thu hồi lời nói vừa rồi, không biết chúng ta còn có thể hợp tác hay không?”
Lúc này Mục Y Nhân và thư ký trong nháy mắt sững sờ.
Nàng dường như không dám tin sự việc đang xãy ra trước mắt.
“Thế nhưng là… Thế nhưng là ngài vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-phuc-thu/3092270/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.