Chương trước
Chương sau

Nhiều người đã thốt lên khi nhìn thấy thứ này.
Phan Lâm cũng ngạc nhiên.
“Đây là người máy sao?” Phan Lâm không khỏi hỏi.
“Không phải, đây là người cơ giới” Dịch Minh Thiên ở bên cạnh thì thào: “Anh Lâm, thứ này là người cơ giới do người xưa làm ra. Kết cấu bên trong cực kỳ độc đáo, cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có một số ít được truyền lại cho đến ngày nay. Theo tôi được biết người cơ quan được truyền lại đến nay đa phần đều hỏng rồi. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người cơ giới còn nguyên vẹn và hoạt động như vậy. Thứ này... là vô giá!”
Phạm vi bao phủ của liên minh thương mại là toàn bộ Long Quốc.
Nếu ngay cả Dịch Minh Thiên nói theo cách này, cũng đủ thấy thứ này quý giá đến nhường nào.
Nếu thứ này có thể được nghiên cứu khoa học, chắc chắn nó sẽ dẫn đến sự tiến bộ nhanh chóng của khoa học và công nghệ.
Công nghệ và trí tuệ chứa đựng trong đó là vô hạn.
“Trí tuệ của người xưa thật sự không thể tưởng tượng nổi” Phan Lâm không khỏi cảm khái.
“Phẩm chất của người cơ giới này có vẻ rất cao, thậm chí còn cao hơn hai người cơ giới bị hỏng được thu thập được trong liên minh thương mại của chúng tôi, anh Lâm, thứ này không dễ đổi phó” Dịch Minh Thiên nói.
Phan Lâm gật đầu.
Mọi người nhắm vào Hầm Lưu Viêm mà đến, bây giờ có cơ hội tiến vào hầm, bọn họ làm sao có thể bỏ lỡ?
Thế là, nhanh chóng có một kẻ xung phong đứng ra dẫn dầu.
“Một đống đồng nát sắt vụn, có thể cản đường tôi được sao? Tôi lên trước nhé!”
Người đó đó là một thanh niên tóc ngắn, tay ngắn, cơ bắp cuồn cuộn, hơi thở dồn dập, có vẻ cũng là một cao thủ.
Mọi người nhướng mắt. 
Ông lão tùy ý làm động tác bắt đầu, thanh niên vạm vỡ hét lên và lao vào người cơ giới.
Tuy nhiên, khi vừa đến gần, người có giới bất ngờ há miệng và phun vào người nam thanh niên.
Một ngọn lửa đen bùng phát trực tiếp từ cơ thể nó, nhấn chìm thanh niên. Trong phút chốc, thanh niên biến thành than cốc, chết không toàn thây. “Cái gì?” Mọi người bị sốc. Giết trong nháy mắt!
Đây thật sự chính là giết trong nháy mắt!
“Cường!”
Các người đồng hành của người tên Cường đó lập tức khóc lóc thảm thiết.
Vẻ mặt mọi người xung quanh nghiêm nghị, họ không dám dễ dàng tấn công.
Thực lực của người thanh niên tên Cường không tệ, nếu không có năng lực thì ai dám tới đây? Nhưng khi đối mặt với người cơ giới thì không đỡ nổi một chiều, chuyện này đáng sợ đến mức nào chứ?
“Đánh với thứ này, nếu thua thì phải chết. Các người phải chuẩn bị tâm lý. Đương nhiên, nếu sợ hãi thì hãy rời đi càng sớm càng tốt, đừng làm phiền mọi người” Ông lão nói xong sau đó lại ngồi xuống, lưng dựa vào lăng mộ, chợp mắt một chút.
Mọi người nhìn nhau, có vẻ hơi ngập ngừng.
“Một đám nhát gan, nếu đã sợ run chân run tay như thế thì đến hầm Lưu Viêm này làm gì? Mau cút về nhà bú sữa đi!”.
Một tiếng chửi rủa khinh thường vang lên, sau đó một cường giả mặc áo choàng để ngực trần nhảy ra.
Người đàn ông có hình xăm rồng đỏ trên người, da hơi đỏ, lông mày đỏ, nhiệt độ cơ thể cực cao, nhìn thoáng qua đã biết là một cường giả chuyên tu luyện Viêm Thuật.
“Có phải Lệnh Quân Đăng không?” Có người nhận ra người đàn ông, ngay lập tức thất thanh.
“Trời ạ, đại cao thủ Viêm Thuật? Ông ta thực sự tới hầm Lưu Viêm sao?”
“Nếu Lệnh Quân Đăng mà ra tay, e rằng thứ này có lẽ sẽ bị phá bỏ!”
“Lệnh Quân Đăng là người giỏi Viêm Thuật nhất, cũng là người ít sợ lửa nhất. Tôi nghĩ thứ này chỉ biết tấn công bằng lửa. Lần này thứ này gặp phải khắc tinh rồi.”
Mọi người xì xào bàn tán, ánh mắt từng người một lóe lên sự trông đợi.
Người này không phải là người bình thường, ông ta mà lên thì có lẽ sẽ đánh được người cơ giới, như thế thử thách tiếp theo dành cho mọi người sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Lệnh Quân Đăng đi lên, không nói lời nào liền vọt tới, bộ dạng như muốn phá hủy người cơ giới.
Ông ta đan hai tay vào nhau, ngọn lửa phụt ra từ lòng bàn tay giống như một ngọn giáo rực lửa, xuyên qua trong lồng ngực người cơ giới.
Bum!
Ngọn lửa đánh mạnh.
Người cơ giới lùi lại hai bước, ngực đỏ bừng, như sắp bị ngọn lửa làm tan chảy.
Khi mọi người nhìn thấy vậy, họ không ngừng cảm thán.
“Người cơ giới này được làm bằng sắt đặc biệt! Mặc dù sức mạnh đáng kinh ngạc, nhưng trọng lượng cũng nặng tương đương, vì vậy tốc độ của nó không nhanh. Đây có thể coi là một điểm yếu!” Lúc này, Ngạo Sâm nói.
Mọi người xung quanh gật đầu lia lịa, âm thầm ghi chú lại.
Lệnh Quân Đăng một chiều thành công, ông ta trực tiếp áp sát đánh tới, hai bàn tay của ông ta giống như hai chiếc găng tay lửa, điên cuồng đập vào ngực của người cơ giới. Với mỗi lần bắn phá, tia lửa phát ra cực kỳ khủng khiếp.
Chỉ trong vài giây, nắm đấm lửa của Lệnh Quân Đăng đã đập vào ngực người cơ giới hàng trăm lần.
Ngực của người cơ giới đỏ lên, nhưng... không có biến dạng gì cả, mà phần màu đỏ từ từ lan khắp cơ thể.
Lệnh Quân Đăng đã hết hơi, nhìn chằm chằm vào người cơ giới với ánh mắt ngưng trọng. Những người xung quanh cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn.
“Xem ra sức mạnh của thứ này rất cao? Nhưng không thành vấn đề! Xem ta nấu chảy mi thành sắt nóng chảy đây!”
Lệnh Quân Đăng rống lên, đột nhiên lòng bàn tay đánh xuống đất, toàn thân bạo phát, gầm lên kinh người.
“Mở!”
Bùng nổ...
Mặt đất run rẩy.
Mặt đất dưới chân người cơ giới lập tức nứt ra một đường, và sau đó, một dòng dung nham nóng bỏng và đáng sợ bùng phát từ nó, ngay lập tức nhấn chìm người cơ giới và lao thẳng lên bầu trời.
Toàn bộ những người ở đó sốc nặng.
“Dùng bình khí để cưỡng ép vật chất dưới lòng đất tạo nên dung nham? Và nhiệt độ của dung nham... thật đáng sợ! Đây chính là sức mạnh của Lệnh Quân Đăng sao?”
“Thật tuyệt vời!” Mọi người không ngừng cảm thán.
Lệnh Quân Đăng không ngừng thúc giục dung nham thiêu đốt người cơ giới, dung nham bắn. tung tóe khắp nơi khiến mọi người kinh ngạc, không khỏi rút lui.
Điều này kéo dài khoảng mười giây trước khi Lệnh Quân Đăng dừng lại. Dung nham ngừng hoạt động.
Nhìn lại người cơ giới, toàn bộ cơ thể đã bị nung đỏ, nhưng... nó vẫn chưa bị biến dạng, nó chưa được nấu chảy!
“Cái gì?” Điều này làm cho hô hấp của Lệnh Quân Đăng trở nên căng thẳng, không thể tin được.
“Sao có thể?”
Những người xung quanh cũng chết lặng.
ở nhiệt độ cao khủng khiếp như vậy, ngay cả mặt đất cũng đã bị nướng chín! Mà người cơ giới này.... vẫn ổn?
Rốt cuộc chuyện này là sao?
Phan Lâm vô cùng kinh ngạc.
Nhưng Thánh Nữ Thần Hỏa bên cạnh đã nhận ra điều gì đó và nói nhỏ: “Đó là sự hấp thụ năng lượng!”
“Hấp thụ năng lượng?” Phan Lâm sửng sốt, cũng không đợi anh nghĩ xong. Đột nhiên người cơ giới chuyển động! Bỗng thấy nó đột nhiên tiến lên một bước, đi về phía Lệnh Quân Đăng. Lệnh Quân Đăng bình tĩnh lại, cũng không để ý lắm.
Vì tốc độ của người cơ giới không nhanh.
Nhưng chưa đi được mấy bước, tốc độ chậm rãi tăng lên, đi thêm vài bước đã trở thành chạy, đi thêm vài bước, tốc độ đột nhiên tăng lên như điện xẹt!
Lệnh Quân Đăng thở gấp,
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.