Sáng sớm ngày thứ hai, Phan Lâm cùng Thánh Nữ Thần Hỏa đến gặp Dịch Minh Thiên.
Trong hầm Lưu Viêm có vô số các loại dị hóa khác nhau, bản chất phi phàm, nếu có thể thu thập và đem đến Liên minh thương mại để đấu giá, nhất định sẽ bán được với giá cao ngất trời.
Như vậy, Liên minh thương mại lần này cùng nhất định phải hành động.
Tất nhiên, bọn họ sẽ không tranh đoạt dị hóa mà là thu mua dị hỏa.
Nếu ai có được dị hóa mà không sử dụng đến, có thể ngay lập tức trao đổi với Liên minh thương mại để đổi lấy các vật phẩm cần thiết khác.
Ngay lập tức các vương giả cũng rất ủng hộ lần thu mua này của Liên minh thương mại, xét cho cùng, đây là một cuộc trao đổi đôi bên cùng có lợi.
Về phần Phan Lâm và Thánh Nữ Thần Hỏa, họ đến hầm Lưu Viêm với tư cách là người của Liên minh thương mại.
Nếu đi với tư cách là một thể lực nhỏ vô danh, rất có thể sẽ bị giết hoặc bị bị áp đảo, dù sao khu vực tọa lạc của hầm Lưu Viêm cũng vô cùng hẻo lánh, căn bản chẳng khác gì so với vùng đất không người.
Giết người cướp hàng ở nơi không người đơn giản là chuyện thường tình. “Anh Lâm, vị này là?” Dịch Minh Thiên nhìn Thánh Nữ Thần Hỏa một cách kỳ lạ, cẩn thận hỏi.
“Đây là bạn tôi, lần này cùng tôi đến hầm Lưu Viêm”
“Thì ra là như vậy, vậy thì cùng đi nào. Cũng may xe mà thuộc hạ chuẩn bị khá rộng. À đúng rồi anh Lâm, thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694177/chuong-2152.html