Tâm trạng của Phan Văn Tuấn rất hỗn loạn. Cậu ta cảm thấy mình sắp phát điên. Cậu ta thật sự không rõ đám vô dụng nhà họ Phan ở Yến Kinh rốt cuộc đã làm cái gì. Vì sao lại để mất một nhân tài xuất sắc đến cực điểm như vậy, hơn nữa còn đứng ở phía đối diện nhà họ Phan.
Chỉ sợ Phan Anh Hùng so sánh với Phan Lâm còn kém xa! Tại sao chuyện này lại xảy ra? Tại sao? Phan Văn Tuấn thống khổ ôm đầu mình.
Phan Lâm mặt không chút thay đổi nhìn cậu ta, chờ Phan Văn Tuấn trả lời. Hồi lâu Phan Văn Tuấn mới khàn khàn lên tiếng.
“Anh tên là gì?”.
“Cậu nên rõ khi biết tên tôi sẽ có kết cục gì” Phan Lâm lạnh nhạt nói.
“Không sao đâu, tôi sẽ nói cho anh biết một phần những gì tôi biết, nhưng đây chỉ là bồi thường mà nhà họ Phan tôi nợ anh, tôi là người nhà họ Phan, tôi thà chết còn hơn là phản bội nhà họ Phan, nhưng chỉ có chuyện của anh, tôi nguyện ý làm tội nhân nhà họ Phan một lần. Vì vậy, chết hay không chết tôi không quan tâm” Phan Văn Tuấn thấp giọng nói.
Phan Lâm trầm mặc một hồi, thản nhiên mở miệng:
“Tên tôi là Phan Lâm”
“Phan Lâm sao? Hay, hay!” Phan Văn Tuấn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Tin tức tôi tiết lộ coi như là bí mật tối cao của nhà họ Phan, nhà chính Nhà họ Phan gần đây phái mười ba đội ngũ mạnh nhất đi Hoang mạc Đại Tây tìm một thứ ở đó!”
“Cái gì?” Phan Lâm vội vàng hỏi.
“Hồng Mông Huyền Thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694169/chuong-2144.html