Chương trước
Chương sau

Tâm trạng của Phan Văn Tuấn rất hỗn loạn. Cậu ta cảm thấy mình sắp phát điên. Cậu ta thật sự không rõ đám vô dụng nhà họ Phan ở Yến Kinh rốt cuộc đã làm cái gì. Vì sao lại để mất một nhân tài xuất sắc đến cực điểm như vậy, hơn nữa còn đứng ở phía đối diện nhà họ Phan.
Chỉ sợ Phan Anh Hùng so sánh với Phan Lâm còn kém xa! Tại sao chuyện này lại xảy ra? Tại sao? Phan Văn Tuấn thống khổ ôm đầu mình.
Phan Lâm mặt không chút thay đổi nhìn cậu ta, chờ Phan Văn Tuấn trả lời. Hồi lâu Phan Văn Tuấn mới khàn khàn lên tiếng.
“Anh tên là gì?”.
“Cậu nên rõ khi biết tên tôi sẽ có kết cục gì” Phan Lâm lạnh nhạt nói.
“Không sao đâu, tôi sẽ nói cho anh biết một phần những gì tôi biết, nhưng đây chỉ là bồi thường mà nhà họ Phan tôi nợ anh, tôi là người nhà họ Phan, tôi thà chết còn hơn là phản bội nhà họ Phan, nhưng chỉ có chuyện của anh, tôi nguyện ý làm tội nhân nhà họ Phan một lần. Vì vậy, chết hay không chết tôi không quan tâm” Phan Văn Tuấn thấp giọng nói.
Phan Lâm trầm mặc một hồi, thản nhiên mở miệng:
“Tên tôi là Phan Lâm”
“Phan Lâm sao? Hay, hay!” Phan Văn Tuấn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Tin tức tôi tiết lộ coi như là bí mật tối cao của nhà họ Phan, nhà chính Nhà họ Phan gần đây phái mười ba đội ngũ mạnh nhất đi Hoang mạc Đại Tây tìm một thứ ở đó!”
“Cái gì?” Phan Lâm vội vàng hỏi.
“Hồng Mông Huyền Thiết Phan Văn Tuấn trầm giọng nói.
“Hồng Mông Huyền Thiết? Cái gì vậy?”
“Nghe nói là một khối thiên ngoại thần thiết còn sót lại từ thượng cổ, cách đây không lâu có người phát hiện ra một động phủ, hơn nữa còn là động phủ lúc thượng cổ cường giả tu luyện, người nọ được cơ duyên trong động phủ tìm được một tấm bản đồ trong động phủ, trên bản đồ có ghi lại Hồng Mông Huyền Thiết, nghe nói huyền thiết này so với bình thường ẩn chứa thần lực vô tận, nếu lấy nó đúc thành binh khí có thể địch nổi mọi thần binh trên đời, vì chí tôn thần binh, nhà họ Phan muốn tìm được khối Hồng Mông Huyền Thiết này, đem nó đúc thành binh khí, để nhà họ Phan nổi danh ở hội nghị! Trước mắt có rất nhiều người biết Hồng Mông Huyền Thiết, nhưng người biết nó ở Hoang mạc Đại Tây cũng không nhiều! Nhà họ Phan hẳn là nhà sớm nhất biết vị trí của nó” Phan Văn Tuấn thản. nhiên nói.
Phan Lâm nghe xong đi tới đi lui nhíu mi suy nghĩ.
“Phan Lâm, tôi cho anh một lời khuyên, nếu nhà họ Phan đạt được Hồng Mông Huyền Thiết, anh tốt nhất không nên cùng nhà họ Phan làm kẻ địch nữa, nghe nói binh khí do Hồng Mông Huyền Thiết đúc thành có năng lượng khai thiên tích địa, không ai có thể địch. nổi, nếu anh làm kẻ thù của nhà họ Phan chính là đường chết, anh ưu tú như vậy không cần phải vì cừu hận mà chôn mình” Phan Văn Tuấn khàn khàn nói.
Hồng Mông Huyền Thiết uy năng lại đáng sợ như vậy sao?
Phan Lâm nhíu mày, lại quay đầu lại hỏi: “Nếu như là tối chiếm được Hồng Mông Huyền Thiết thì sao?”
Phan Văn Tuấn hô hấp căng thẳng, im lặng trong chốc lát mới thấp giọng nói: “Đó chính là tai họa của nhà họ Phan! Nhà họ Phan sẽ gặp đại nạn”
Phan Văn Tuấn tin tưởng nếu để Phan Lâm lấy được vật này, tất nhiên phải lấy nhà họ Phan làm vật thử nghiệm. Nhưng Phan Văn Tuấn lại nghĩ, nhà chính Nhà họ Phan chết những nhà họ Phan sẽ không diệt. Mà có lẽ sẽ được sinh ra theo một cách khác...
Đó cũng là lý do tại sao cậu ta sẵn sàng mở miệng.
“Được rồi, cậu có thể nghỉ ngơi ở đây, tôi sẽ không để cậu đi cho đến khi hội nghị được tổ chức” Phan Lâm bình tĩnh nói.
“Anh không giết tôi sao?” Phan Văn Tuấn hỏi.
“Tôi đã nói rồi, cậu phối hợp thật tốt thì tôi sẽ không giết cậu, nếu cậu nói những thứ có ích thì tôi đương nhiên phải giữ cậu lại”
Nói xong Phan Lâm xoay người rời đi.
Phan Văn Tuấn yên lặng nhìn bóng lưng Phan Lâm rời đi, không ngừng thở dài, có vẻ đặc biệt suy sụp.
“Đây là mệnh của hà họ Phan, hay là kiếp nạn của nhà họ Phan đây?”
“Haizz.”
Phan Lâm đối với Hồng Mông Huyền Thiết tự nhiên cực kỳ hứng thú. Nhưng anh tin tưởng thứ này khẳng định không dễ tìm như vậy, hơn nữa tất nhiên có rất nhiều thế lực đang tìm kiếm vật này. Như vậy sẽ không tránh khỏi chém giết. Anh phải chuẩn bị sớm. Chỉ là tin tức về vật này anh không biết gì cả, mà trước mắt người biết được tin tức vật này cũng không nhiều lắm, Phan Văn Tuấn trước đó đã nói qua nhà họ Phan là người đầu tiên biết Hồng Mông Huyền Thiết nằm ở Hoang mạc Đại Tây. Nói cách khác nhà chính Nhà họ Phan có lẽ có thứ gì đó về Hồng Mông Huyền Thiết. Nghĩ đến đây Phan Lâm lập tức gọi Trương Thất Dạ.
"Ác quỷ đại nhân, gần đây có rảnh không?” Phan Lâm cười hỏi.
“Nếu anh Lâm có gì dặn dò cứ nói là được, không cần phải đi lòng vòng” Trương Thất Dạ nói thẳng. Anh ta là người thẳng thắn tự nhiên không thích nói chuyện quanh co.
“Sảng khoái, tôi muốn anh giúp tôi đi nhà chính Nhà họ Phan điều tra một chuyện”
Phan Lâm thấp giọng nói.
“Nhà chính Nhà họ Phan sao?” Trương Thất Dạ sắc mặt nhẹ nhàng biến đổi.
“Có chuyện gì vậy? Không dám sao?”
“Có gì không dám chứ? Tuy rằng có nguy hiểm một chút nhưng cũng không phải không được” Trương Thất Dạ lắc đầu. Anh ta tuy là ác quỷ ma đạo nhưng loại thế lực như nhà chính Nhà họ Phan thật ra đã rời khỏi phạm vi thế giới phàm tục và gia tộc ẩn thế, đạt tới một cấp độ mới của lực lượng. Thực lực của Trương Thất Dạ đặt ở trước mặt một đám cao thủ của nhà chính Nhà họ Phan thật ra tỷ lệ thắng không bao nhiêu. Mà lực lượng như cấp độ này, Trương Thất Dạ cũng sẽ không chủ động đi trêu chọc.
“Yên tâm, anh sẽ không có việc gì, trước khi anh xuất phát tôi sẽ điều chế cho anh vài viên đan dược bảo vệ tính mạng có thể giúp anh nhanh chóng khôi phục thương thế, còn có thể đề cao thực lực của anh gấp mấy lần, có những đan dược này trong tay nhất định có thể cho anh ở trong nhà chính Nhà họ Phan thông suốt không trở ngại, không ai ngăn cản” Phan Lâm cười nói.
Trương Thất Dạ vui mừng: “Nếu vậy tôi cần gì phải sợ họ?”
“Đã như vậy anh chuẩn bị đi, ba ngày sau Thần Hỏa Tôn Giả sẽ tự mình đi đến nhà chính Nhà họ Phan tính sổ, khi đó người của nhà chính Nhà họ Phan tất nhiên sẽ huy động tất cả lực lượng phòng ngừa Thần Hỏa Tôn Giả, đến lúc đó anh lại động thủ lẻn vào nhà chính Nhà họ Phan tìm kiếm thứ tôi muốn, có thể thuận nước đẩy thuyền” Phan Lâm cười nói.
“Anh Lâm, anh muốn gì?” Trương Thất Dạ hỏi.
Phan Lâm trầm mặc một lát, thấp giọng nói:
“Anh có nghe qua Hồng Mông Huyền Thiết không?”
“Hồng Mông Huyền Thiết? Cái gì vậy?”
“Tôi cũng không biết, nhưng nhà chính Nhà họ Phan có tư liệu về vật này, tôi muốn anh đem tư liệu này mang đến cho tôi!” Phan Lâm trầm giọng nói.
Trương Thất Dạ gật đầu: “Anh Lâm yên tâm, tôi sẽ xử lý việc này.”
“Nhanh đi đi!”
“Được rồi!” Trương Thất Dạ ôm quyền xoay người rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.