Thần Hỏa Tôn Giả không nói gì. Ông ta trợn to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn bóng dáng Hà Vĩ Hùng đang rời đi.
“Tôi nghe nói ông là đồ đệ thân truyền của bác sĩ Lâm, theo lý mà nói ông hẳn là đã học được không ít y thuật của anh ấy, vì sao bệnh nhỏ như vậy cũng không chữa khỏi được, ông học như thế nào vậy?" Thần Hỏa Tôn Giả từ trước đến nay đều yêu cầu đệ tử rất cao. Ông ta có yêu cầu tiêu chuẩn của riêng mình.
Nếu không đạt được tất sẽ nghiêm khắc khiển trách.
Thánh Nữ Thần Hỏa đã xem như thiên phú dị bẩm nhưng ở trong mắt ông ta chẳng qua cũng chỉ là bình thường vô cùng.
Cho nên đối với đệ tử của Phan Lâm, ông ta cũng dựa theo bộ tiêu chuẩn này của mình mà nghiêm khắc nói.
Nhưng Hà Vĩ Hùng dù sao cũng không phải đồ đệ của Hỏa Thần Tôn Giả.
Đối với người trước mặt được Phan Lâm truyền y thuật mà nói, thiên phú của Hà Vĩ Hùng đã xem như cực kỳ khủng bố.
Hà Vĩ Hùng thở dài một hơi, lắc đầu: "Tôn giả, nếu ông muốn đi thăm bác sĩ Lâm cứ đi vào là được, về phần sống chết này Vĩ Hùng thật sự là bất lực” Dứt
lời xoay người rời đi. “Phế vật! Phế vật! Phí công bác sĩ Lâm truyền y thuật cho ông!” Thần Hỏa Tôn Giả nổi giận mắng, nếu đổi lại là bình thường ông ta đã sớm giết Hà Vĩ Hùng. Nhưng hôm nay ông ta không thể giận chỉ có thể thầm mắng một tiếng bước nhanh vào.
Giờ phút này toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694167/chuong-2142.html