"Người Giang Thành?”
Người đàn ông ngồi ở ghế phụ liếc nhìn hai người họ một cái và hỏi: "Các người tìm trưởng môn của chúng tôi làm gì?"
"Hửm? Anh đây là người của phái Cùng Châu hả?" Phan Lâm nhìn lên, cười hỏi.
"Sư huynh của chúng tôi đang hỏi anh mà! Ai cho các người hỏi lại bọn này? Tiểu tử thối, im mồm cho ông, biết điều chút đi, nếu không đừng trách ông đây đánh cho nhừ xương ra đấy!" Người đàn ông ngồi ở ghế lái chỉ tay vào Phan Lâm chửi bới. Tiếp tục ủng hộ team T*amlinh2*47.*com nha!
Thái độ của đối phương xấu xa như vậy làm cho Lý Ái Vân cảm thấy không thoải mái cho lắm.
Nhưng lần này cô đến để nói chuyện làm ăn, đương nhiên là không muốn gây mâu thuẫn với đối phương, thể là cô liền nói nhỏ với Phan Lâm: "Phan Lâm! Anh đừng lên tiếng, để em nói chuyện với bọn họ cho". . Truyện hay luôn có tại [ TRUMtru yen.n et ]
"Được rồi!” Phan Lâm gật gật đầu, không thèm tính toán so đo với những người này, nhưng anh nhìn chằm chằm vào tên đó.
"Các vị, thành thực xin lỗi, chồng tôi không hiểu phép tắc lắm, xin các vị đừng trách móc" Lý Ái Vân cười nói: "Tôi xin tự giới thiệu trước. Tôi là chủ tịch của tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan ở Giang Thành, tôi là Lý Ái Vân, còn đây là chồng tôi Phan Lâm, lần này đến là muốn thương lượng với trưởng môn về việc thu mua mảnh đất trồng trọt Thanh Lam Hoa, không biết các vị có thể dẫn chúng tôi đi gặp ngày trưởng môn được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694097/chuong-2072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.