Tất nhiên là Phan Lâm hiểu ý của Trương Thất Dạ, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, anh bình tĩnh trở lại.
“Không thể nào, chắc hẳn không thể đâu! Bọn họ phong toả chúng ta ở đây để làm gì? Nơi này vốn là chỗ của Liên minh Thương mại của bọn họ, bọn họ không thể ra tay với khách mời như chúng ta được. Duy chỉ có một khả năng, đó chính là... Bọn họ đang đề phòng gì đó!” Phan Lâm nói bằng chất giọng khàn khàn.
“Đề phòng?”
Trương Thất Dạ nghĩ đến đây rồi sốt sắng gật đầu: "Quả thực là có khả năng này! Nhưng mà... Bọn họ đang đề phòng ai vậy? Ai lại có thể uy hiếp được Liên minh Thương mại chứ?”
“Nước Thần Long "ngoạ hổ tàng long”, kẻ mạnh nhiều như mây, ai cũng không biết được những kẻ ẩn thế rốt cuộc có sức mạnh lớn đến mức nào. Nói tóm lại, chúng ta nên chú ý hơn!”
Phan Lâm nói xong bèn đi tới ngồi xuống cạnh một cái bàn, gọi một ít thức ăn và chậm rãi nếm thử.
Trương Thất Dạ khá cảnh giác. Trốn tránh bao nhiêu năm khiến anh ta cảnh giác ngay cả khi đang ngủ.
"Anh có phải là bác sĩ Lâm nổi tiếng không?”
Lúc này, một giọng phụ nữ duyên dáng mang theo sự quyến rũ đột ngột vang lên.
Phan Lâm khẽ đảo mắt thì thấy một cô gái xinh đẹp với dáng người thướt tha, mắt sắc môi đỏ đang mỉm cười đứng cạnh Phan Lâm.
Đôi mắt sáng long lanh tựa hồ có thể hút hồn người đối diện.
Rất nhiều ánh mắt tại buổi tiệc đều đổ dồn vào cô gái này, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694074/chuong-2049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.