"A?"
Người nhà họ Kiều sắc mặt thay bằng vẻ kinh hãi.
Thư Dương cười to, giơ ngón tay cái khen ngợi hết lời: "Vẫn là ông nội nghĩ ra cách! Bây giờ, xem ra tên họ Phan này nhất định không chịu thua!"
Ông Thư trước giờ không bao giờ lên mạng, hôm nay biết tin Cổ Nam qua đời, thì liền vội vàng đến nên không biết Phan Lâm đang ở xứ sở hoa anh đào.
Tuy nhiên, anh đã ng
Hơi đáng khinh nhưng giữ gìn thể diện cho nhà họ Thư thì cũng không phải vấn đề gì to tát.
Chỉ là ông Thứ rõ ràng không biết làm như vậy là có ý gì.
Điều mà Phan Lâm ghét nhất là những kẻ thù của anh tấn công những người xung quanh mình!
Đây là điểm yếu của Phan Lâm, nhưng cũng là Nghịch Lân của anh ta, kẻ nào đụng vào ắt sẽ chết!
Ánh mắt Phan Lâm nhất thời trở nên lạnh lẽo, quay đầu nhìn chằm chằm ông Thư: "Ông già, ông có chắc chắn muốn làm như thế này không?"
"Tôi đây chỉ là mut khi Cổ Nam chết, có | bao nhiêu người chờ xem trò cười của nhà họ Thư chúng tôi. Nếu tôi không xử lý chuyện này ra ngô ra khoai, thì nhà họ Thư chẳng còn mặt mũi nào nữa!" Ông Thư ậm ừ.
"Tốt lắm!"
Phan Lâm gật đầu, quay người lại, yên lặng nhìn về phía ông lão.
“Nói cho tôi biết, quyết định của cậu?” Ông cụ nhà họ Thư hét lên. “Quyết định của tôi, là như thế này!” Phan Lâm bình tĩnh nói.
Đột ngột! Ầm ầm ầm! Bóng dáng của anh đột nhiên bạo phát, lao về phía ông cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694066/chuong-2041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.