Kiều Huyền My vô cùng kinh ngạc, nhìn Cổ Nam với vẻ khó tin được.
Vừa nãy vẻ mặt Cổ Nam còn bệnh trạng, bây giờ đã mười phần khỏe mạnh, nét mặt già nua đầy nghiêm túc.
"Thầy!”.
Kiều Huyền Mi mở miệng muốn giải thích nhưng Cổ Nam kiên quyết không nghe cô ta giải thích.
Kiều Huyền Mi đứng tại chỗ không biết làm sao.
Quỳ?
Cô ta không sai vì sao phải quỳ?"
Tính tình Kiều Huyền Mi như vậy, nếu không lúc trước cũng sẽ không ở đảo Tiêu Sầu gây ồn ào như vậy. Cô ta rất muốn không quỳ, nhưng đây chính là Cổ Nam!
Cho dù ông ta không phải thầy dạy của cô ta, nhưng nhìn lại khả năng của ông ta, muốn dạy dỗ một Kiều Huyền Mi quả thật quá đơn giản.
Làm sao bây giờ?
Kiều Huyền Mi nắm chặt nắm tay.
Mọi người bên này cũng bắt đầu nói lời khuyên nhủ. "Kiều Huyền Mi, cô có điếc hay không vậy? Còn không mau quỳ xuống đi?" “Quỳ xuống đi Huyền Mi, đừng để thầy bực bội!” “Đó là thầy của cô, cũng như cha mẹ của cô, muốn cô quỳ xuống thì có sao đâu.”
Người xung quanh thay phiên nhau ồn ào. Từ Đạt chạy qua, nhẹ nhàng nắm lấy tay Kiều Huyền Mi, ra dấu cho cô ta một ánh mắt.
“Kiều Huyền Mi, thầy kêu cô quỳ, cô lập tức quỳ xuống cho tôi, sao cô đến cả lời của thầy cũng không chịu nghe phải không? Cô muốn làm phản rồi đúng không?” Hoàng Hồng Diễm chỉ vào mặt Kiều Huyền Mi lớn tiếng mắng chửi.
Kiều Huyền Mi thở dốc, sâu trong đáy mắt dâng lên ý muốn giết người.
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/694026/chuong-2001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.