*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tại thời khắc này, trong mắt bọn họ chỉ còn lại Phan Lâm! Theo suy nghĩ của bọn họ, Phan Lâm bị Cốt Châm đâm thương tích đầy người, nhất định là đã bị thương rất nặng, sức lực cạn kiệt không thể phản kháng lại bọn họ, bọn họ dễ dàng đoạt lấy hai mươi giọt Lạc Linh Huyết.
Bây giờ còn ai dám ngăn cản trước mặt Nghiêm Phong, Nghiêm Phong sẽ giết chết kẻ đó.
Vê phần người đàn ông đeo mặt nạ không nhìn rõ mặt, Nghiêm Phong không quan tâm anh là ai, ông ta sẽ giết anh trước.
Tuy nhiên, đúng vào lúc lưỡi kiếm sắc bén sắp cứa đứt cổ Chấn Hám Sơn.
Âm ầm ầml Có hai ngón tay đột nhiên duỗi ra và kẹp chính xác vào lưỡi kiếm bị gấy.
Lưỡi kiếm không thể tiến thêm dù chỉ là nửa phân.
"Cái gì?" Nghiêm Phong gần như ngừng thở, ngẩng đầu nhìn.
Lúc này ông ta mới nhận ra chủ nhân của hai ngón tay cản đường này chính là Phan Lâm! Làm thế nào mà anh có thể? Người này không phải đã bị Mạc Tâm cung chủ và các tôn trưởng của Trường Sinh Thiên Cung đánh trọng thương rồi sao? Tại sao anh lại còn sức lực ngăn cản ông ta? Nghiêm Phong ánh mắt lóe lên tia quỷ dị, ông ta lập tức phát lực.
Nhưng dù ông ta có cố gắng thế nào, ông ta cũng không thể rút lại được lưỡi kiểm.
Chẳng lẽ năng lực của ông ta còn kém xa tên nhóc này sao? Nghiêm Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693858/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.