"Phan Lâm?"
Tròng mắt của phó chưởng môn Thiên Diệp như muốn rớt ra ngoài, ông trừng lớn nhìn ông ta: "Hám... Hám Sơn! Anh đang nói bậy à? Người này... Làm sao lại là Phan Lâm được chứ? Anh... anh không nhìn nhầm đấy chứ?"
"Phó chưong môn Thiên Diệp, hiện tại tôi khó giải thích với anh được, tôi chỉ có thể nhắc ông một điều, dốc hết toàn bộ sức lực của mình để bảo vệ cho Phan Lâm, đưa cậu ta về Từ Huyền Thiên đi! Như thế, Từ Huyền Thiên mới thịnh vượng được, tương lai của Từ Huyền Thiên mới có thể bừng sáng được!" Chấn Hám Sơn kích động, run rẩy, hào hứng mà bàng hoàng la lên.
Không ai đoán được tâm tình của ông ta vào giờ phút này, Thiên Diệp cũng không thể.
Thật ra, Thiên Diệp vẫn chưa tiêu hóa nổi.
Người phía trước ông ta có khí the rat dáng so! Sao có thể là tên đệ từ Phan Lâm kia được chứ?
Rõ ràng Phan Lâm đã không còn Lạc Linh Huyết trong tay nữa roi! Hoàn toàn không thể có hoi thờ hùng mạnh như thế được...
"Không the nào... Chấn Hám Sơn, anh định hủ tôi à." Thiên Diệp bẩn thần ni non.
Lúc này, người đeo mặt nạ đã đi vào Nhật Nguyệt
Tinh Cung.
"Rẩm rầm..."
Toàn bộ đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung từ cửa lớn của cung lao ra, rồi bao vây xung quanh người đeo
mặt nạ.
"Kẻ nào mà to gan dám ngang ngược ở Trường Sinh Thiên Cung vậy hả?" Tứ Tôn Trường dẫn đầu đội chấp pháp tinh nhuệ nhất đứng lên trước mà nói, ông ta nhìn chằm chằm người đàn ông đeo mặt nạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693846/chuong-1821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.