*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các đệ tử Thượng Thanh Cung xúc động, tất cả đều ủng hộ Phan Lâm.
Tình hình ở hiện trường trở nên vô cùng căng thẳng.
Mọi người nhà họ Trác đều cực kỳ hồi hộp và nôn nóng.
Người của các thế lực như Cô Sơn thì ngôi một bên mỉm cười quan sát.
Đương nhiên họ thích xem loại chuyện này nhất.
Ánh nhìn của vô số người rơi xuống trên người cung chủ Mạc Tâm.
Giờ phút này, chỉ có cung chủ Mạc Tâm có thể ngăn cản Phan Lâm, nếu như bà ta không mở miệng thì hôm nay nhà họ Trác sẽ bị Phan Lâm ép cúi đầu quỳ xuống.
Hô hấp của mọi người căng chặt lại.
Phan Lâm đã tiến lên.
"Sư phụ!" Trác Toàn Khôn ngẩng đầu, rưng rưng nhìn cung chủ Mạc Tâm, trong mắt đầy vẻ chờ mong.
"Tự làm tự chịu! Nếu cậu không gây khó dễ cho Phan Lâm trước thì sao lại có kết quả như bây giờ được?" Chấn Hám Sơn lắc đầu khẽ cười.
"Ai mà ngờ được Phan Lâm lại không dễ chọc đến vậy!" "Người nhà họ Trác quả thật là đá trúng ván sắt rồi."
Tiếng bàn tán vang lên không ngừng.
Ngay lúc cục diện ngày càng trở nên gay go, cung chủ Mạc Tâm cuối cùng cũng mở miệng nói: *Phan Lâm! Đừng có làm quá lên như vậy!" Phan Lâm dừng bước, nghiêng đầu nhìn bà ta: "Cung chủ muốn tham gia vào việc này?”
"Ta vốn không phải là người ngoài cuộc! Phan Lâm, nơi này là Trường Sinh Thiên Cung, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693840/chuong-1815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.