*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Điên rồi! Đại Tôn Trưởng điên thật rồi.
Cảnh tượng trước mắt quá rúng động, khiến cho ông ta cảm thấy đầu óc của mình như bị nổ tung ra.
"Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào có thể như vậy được..
" Cả người của Đại Tôn Trưởng run lên cầm cập, cơ thể như muốn vỡ ra.
Ông ta thấy người trước mặt đã máu me be bét, những thay đổi trên cơ thể rõ ràng đến mức có thể dùng mắt thường để quan sát được.
Anh bị ăn mòn đến nỗi đầu tóc bị bong ra, sau đó trên đầu bắt đầu sinh ra da thịt mới, mái tóc như măng mọc mùa vào mùa xuân nhanh chóng dài ra.
Tay chân bị gãy của anh đã bắt đầu duỗi thẳng, các vết thương trên cơ thể cũng bắt đầu tự lành, da thịt mới được sinh ra nhanh chóng khiến cho mọi người không thể nào tưởng tượng được.
Mà ngay cả những vết thương trên cơ thể cũng như thế, tốc độ hồi phục vết thương nhanh như vậy đã nằm ngoài khả năng hiểu biết của con người.
Chỉ sau một phút đồng hồ mà cơ thể gần như nát bét của Phan Lâm đã hồi phục hoàn toàn, toàn thân không hề có vết thương nào cả, giống như anh chưa hề bị thương...
Cho dù xưa nay Đại Tôn Trưởng luôn là một con người không dê gì tỏ ra hoảng loạn thì lúc này ông ta cũng không thể giữ bình tĩnh được nữa.
Toàn thân ông ta bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693826/chuong-1801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.