Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Với thủ đoạn của Phan Lâm, không lý nào cậu ta lại không tránh thoát được những cây kim châm cứu này.
Nếu không sao cậu ta có thể đi qua hành lang được? Ánh mắt Đại Tôn Trưởng trầm xuống, ông ta đã nhận ra người này không hề đơn giản nên ông ta không dám do dự, lập tức phát động chiêu thứ hai, tiếp tục phất tay vê phía Phan Lâm. “Ào ào ào...”
Ông ta giơ cánh tay lên, nắm đấm tung thẳng đến tử huyệt của Phan Lâm, trên khe hở của năm ngón tay đang nắm lại kia có kim châm cứu đang lấp loé. Nếu cú đấm này đập trúng, thứ đáng sợ không phải sức lực trong cú đầm đó mà là uy lực kinh khủng do kim châm cứu mang đến. Dù có nói thế nào thì Đại Tôn Trưởng cũng là cao thủ hàng đầu của Trường Sinh Thiên Cung, tốc độ của cú đấm này quá nhanh, khiến người ta khó mà phòng bị. Đợi đến khi Phan Lâm lấy lại tinh thân, năm đấm kia đã đánh lên ngực anh thêm lần nữa. “Rầm!”
Phan Lâm bị đánh bay ra ngoài, đập người lên trên vách tường bên trong mộ thất, sau đó lăn xuống mặt đất. Vừa cúi đầu vừa nhìn xuống, anh đã thấy có mấy cây kim châm cứu đang cảm trên ngực mình, những cây kim này chính là do cú đấm vừa rồi của Đại Tôn Trưởng đánh tới. Phan Lâm che ngực, chậm rãi đứng lên. "Phan Lâm, chuyện gì thế này? Vì sao cậu không đánh trả? Chẳng lẽ cậu đang muốn từ bỏ, không chống lại nữa? Hay là cậu chỉ có chút thực lực đó thôi? Nếu là thật thì cậu khiến tôi thất vọng quá'' Đại Tôn Trưởng ngừng lại, liên tục lắc đầu nhìn Phan Lâm. Thế nhưng Phan Lâm vẫn không hề nói một lời, hơn nữa anh lại tự lấy kin châm cứu của mình ra, sau đó châm từng cái một lên người mình, nhẹ nhàng hít thở theo từng nhịp. "Hả?" Lông mày Đại Tôn Trưởng nhíu lại. Nhưng lúc này ông ta cũng không muốn tìm hiểu căn nguyên của chuyện này.
Những chuyện ông ta cần làm bây giờ là giết Phan Lâm, lấy lại ba mươi giọt Lạc Linh Huyết là được.
Chuyện dư thừa khác ông ta cũng không có hứng thú. "Nên kết thúc rồi.
Hóa Cốt Điểm Huyệt Thủ”
Đại Tôn Trưởng quát khẽ, cả người nhanh như chớp giật, đột nhiên đuổi giết về phía Phan Lâm, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai tư xoay tròn ba vòng phi vê phía anh. Vứa xoay tròn, hai cái tay của ông ta vừa đánh lên người Phan Lâm như súng máy, mỗi một lân ông ta đánh lên, là một lân huyệt đạo trên người Phan Lâm bị đánh trúng. Kết thúc ba vòng xoay, khắp toàn thân Phan Lâm từ trên xuống dưới hơn bảy trăm huyệt vị đếu bị tập kích, còn Đại Tôn Trưởng cũng lập tức lùi người về phía sau. Phụt rầm! Đột nhiên Phan Lâm ngã xuống, dường như cả người anh đã không còn chút sức lục nào, tựa hồ xương toàn thân anh như bị gãy rụng, cả người 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.