Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếp đãi cho thật đàng hoàng? Cao Minh Lăng nhíu mày, bắt đầu trâm tư suy nghĩ. Hóa ra Chấn Hám Sơn có dự tính thế này.
Nếu thật sự chiêu mộ được Phan Lâm vào Tử Huyền Thiên, đây thật sự là một chuyện vô cùng tuyệt vời! Một yêu nghiệt như Phan Lâm không biết có thể mang đến bao nhiêu lợi ích cho Tử Huyền Thiên, không nói những thứ khác nhưng ít nhất trong đại hội, Tử Huyền Thiên hoàn toàn có thể dựa vào Phan Lâm để chiếm ưu thế tuyệt đối, làm người khác không dám khinh thường. Ngoài ra, nếu có thể hoàn toàn trói buộc Phan Lâm với Tử Huyền Thiên, có người này ở đây, Tử Huyền Thiên sẽ không có gì đáng lo ngại trong vòng trăm năm tới. Nghĩ tới đây, Cao Minh Lăng cũng muốn gật đầu nhưng sâu trong mắt lại ánh lên vẻ muộn phiên. “Hám Sơn, lời đề nghị của ông rất hấp dẫn, nhưng mà...
suy cho cùng cậu ta vẫn là đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung...
Ông nói cậu ta có mâu thuẫn với Thiên Cung nhưng đây cũng chỉ là suy đoán của ông thôi, nếu đó không phải sự thật thì Tử Huyền Thiên chúng ta xấu hổ biết mấy?”
“Chưởng môn à, việc này có thể điều tra ra được mà.
Tôi thấy sẽ không khó đâu, chưa kể tôi cũng có căn cứ nên mới nói họ có mâu thuẫn với nhau." Chấn Hám Sơn cười nói, sau đó ông ta kể những trận quyết đấu ở Trường Sinh Thiên Cung ra. Cao Minh Lăng nghe ông ta kể, hai mắt dân Sáng rực. “Ý ông là...
Tam Tôn Trưởng của Trường Sinh Thiên Cung rõ ràng biết Phan Lâm bị thương nhưng lại ép cậu ta quyết đấu với Hạo Tâm, không màng đến sự phản đối của mọi người?”
“Đúng vậy, Tam Tôn Trưởng quyết tâm muốn đẩy Phan Lâm vào chỗ chết! Trên thực tế thực lực của Phan Lâm rất đáng sựo, Hạo Tâm không tài nào thăng được cậu ta, nhưng Phan Lâm lại chọn diễn trò, không đánh bại Hạo Tâm một cách thẳng thừng mà làm như muốn cá chết lưới rách với Hạo Tâm!”
“Vì sao cậu ta lại làm vậy?”
“Đương nhiên là để lấy được sự thương xót của mọi người, muốn làm Tam Tôn Trưởng khó chịu rồi! Cũng ngay sau chuyện đó, các đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung bắt đầu nói ra nói vào Tam Tôn Trưởng, còn Phan Lâm thì có danh vọng rất cao!”
“Chèn ép Tam Tôn Trưởng để lấy được niềm tin của mọi người, khiến Tam Tôn Trưởng mất đi uy tín đối với các đệ tử...
Đó là điêu đại ky mài”
“Tôi nghĩ Phan Lâm cũng bất đắc dĩ thôi. Trong tình huống đó, Tam Tôn Trưởng đã tỏ ý muốn Phan Lâm phải chết, nếu Phan Lâm không giành sự ủng hộ của các đệ tử về phần mình thì e là ngày hôm sau sẽ chết bất đắc kỳ tử tại Trường Sinh Thiên Cung rồi!”
Chấn Hám Sơn vội vàng nói tiếp: “Tam Tôn Trưởng có địa vị rất cao trong Thiên Cung, đương nhiên toàn bộ những người trong ngũ cung thập điện đều đứng về phía Tam Tôn Trưởng, cứ như vậy, Phan Lâm chính là đối tượng để đả kích, chắc







Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.