*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Vệ Hoàng Công! Cái thứ không biết xấu hổ chỉ biết làm người khác mất mặt! Thể diện của toàn bộ Tử Huyên Thiên chúng ta đã bị mày làm mất hết rôi! Quy người khác ngay trước mặt mọi người, lại còn quỳ cho một tên đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung! Ha ha, Vệ Hoàng Công à, mày còn mặt mũi nào để ở lại Tử Huyền Thiên ta nữa? Nếu tao là mày, tao đã tự sát rồi!”
Tên đệ tử kia khinh thường cười.
Lại có người hét lên: “Nói đúng lắm! Tao thấy mày quỳ tên kia, bái tên kia làm sư phụ là vì đã bắt tay câu kết với tên kia rồi! Chắc chắn mày là gián điệp của Trường Sinh Thiên Cung!”
“Đúng! Nhất định là gián điệp!”
“Có thể lắm chứ!”
“Sao lại nói là có thế? Đúng là vậy rồi!”
Đám đồng giận dữ gào lên, những từ ngữ mảng nhiếc nhục nhã như thủy triều đổ ấp về phía Vệ Hoàng Công.
Khuôn mặt Vệ Hoàng Công không có biểu cảm gì, anh ta không nói một lời, chỉ nhổ một bãi nước miếng rồi xoay người đi.
Nhưng sao đám đệ tử đang rất căm phẫn này chịu để anh ta đi? “Muốn đi à? Không dễ vậy đâu!”
Tên đệ tử vừa rồi cản Vệ Hoàng Công lại, lớn tiếng quát: “Nếu mày muốn đi thì phải quỳ xuống ngoan ngoãn nhận tội lỗi của mày với chúng tao, thừa nhận mày đã câu kết với Trường Sinh Thiên Cung! Nếu không, mày đừng hòng rời khỏi đây! “Đúng! Nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693780/chuong-1755.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.