*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cú đấm ấy làm rúng động tất cả mọi người, đặc biệt là Thu Phương.
Cô ta trợn to mắt nhìn bóng người đang giấy giụa trong đống đổ nát ở sâu bên trong tòa nhà, lại quay phắt đầu nhìn Phan Lâm, cả đầu óc như trở nên trống rỗng.
Đây là Phan Lâm làm? Đây là cú đấm của kẻ bị bệnh nặng ngày nào cũng mặt trắng xanh, ho ra máu như sắp chết kia ư? Có thật không vậy? Mặc dù Thu Phương biết Phan Lâm đang lén tự chữa trị hoạt độc, nhưng cô ta không hề ngờ được Phan Lâm đã khôi phục đến trình độ này rồi.
Không! Vấn đề ở đây không phải đã khôi phục hay chưa, mà là cú đấm này Phan Lâm có lực lượng hoàn toàn vượt qua điện chủ của thập điện trong Trường Sinh Thiên Cung rồi! “Các chủ La!”
Mấy tên đệ tử của Tử Huyền Thiên kinh hoảng chạy vào, đỡ Đặng Thái La dậy.
Người đàn ông trung niên kia thì vừa tức giận vừa sợ hãi, rút kiếm ra và rống lên: “Bắt hắn ta lại cho tôi”
“Rõ!”
Các đệ tử đồng loạt trả lời, nhưng ai cũng run lẩy bẩy, không dám xông lên.
Kẻ có thể đánh ngã Đặng Thái La chỉ với một cú đấm có thể là một người bình thường sao? Họ mà đi lên không phải tìm đánh à? “Mấy cậu còn đứng ngây ra đó làm gì? Xông lên đi chứ!”
Người đàn ông trung niên thấy các đệ tử đều do dự, sợ hãi thì càng phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693779/chuong-1754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.