Phập! Cuối cùng một cái kim châm cứu đâm vào ngực cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.
Mọi việc giống như Phan Lâm nói lúc trước, kim châm cứu chui vào cơ thể, cốc chủ của Hồng Nhan Cốc trực tiếp phun ra máu tươi, liên tục lùi vê sau, không ngừng ho khan, gương mặt dữ tợn cũng trở nên trắng xanh.
Các đệ tử đều biết, kim châm cứu này không có độc! Không có độc nào có thể phát tác nhanh như thế.
Nhưng dựa vào một cái kim châm cứu này, căn bản không giết chết được cốc chủ của Hồng Nhan Cốc! Thứ này cùng lắm là cản trở tiết tấu tấn công của bài Trái lại Phan Lâm, lúc này đã vô cùng thê thảm.
Hai tay của anh đã bị đứt, người liên tục lùi vê sau, toàn thân đều là vết rách.
Đây là khí áp trấn áp ra vết rách.
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc biết mình không thể tùy tiện ra tay nữa, nếu không cơ thể hỗn loạn sẽ lập tức bùng nổ ra.
Tuy một châm kia của Phan Lâm không thể giết bà ta, nhưng cũng phế đi chiến lực của bà ta trong thời gian ngắn, không có cách nào ra tay nữa.
Nhưng bà ta cũng không nhất định phải tự mình ra tay! Bởi vì nơi này là Hồng Nhan Cốc! Là địa bàn của bà ta! Cao thủ của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh, đã đủ đối phó bác sĩ Lâm mất đi hai tay! “Giết cho tôi!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc rống to.
“Giết!”
Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bốn phía lấy lại tinh thân, cùng la lên.
Mọi người xung phong liều chết tiến lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693489/chuong-1464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.