“Nước đoạt mệnh ư?”
Phan Nhã Nam trợn tròn mắt, vừa rồi cô ta nghe rõ đệ tử của Hồng Nhan Cốc nói đây là nước thánh mà.
“Chẳng lẽ trong nước có độc?”
“Trong nước không có độc, nhưng trong nước có thứ còn khủng bố hơn cả độc! Nói thẳng ra một chút, nước này có hiệu quả ăn mòn nghiêm trọng đối với cơ thể!”
Phan Lâm trâm giọng nói.
“Giống như axit sunfuric sao?”
“Không phải, nó sẽ không thương tổn con người ở mặt ngoài, nhưng bên trong nó ẩn chứa vật chất gì đó có thể thông qua con người đi đường tiến vào trong da, tiến vào lục phủ ngũ tạng của con người, loại vật chất này không phải là độc dược, nhưng càng đáng sợ hơn cả độc dược, bởi vì nó sẽ cưỡng chế cải tạo một số cấu tạo chức năng của cơ thể, ví dụ như gân mạch, huyết quản hoặc lục phủ ngũ tạng, hai mạch nhâm đốc cũng sẽ bị nó cưỡng chế mở ra, còn có đan điền… Nó đều cưỡng chế ngưng kết vì cô.
Nếu là người có thiên phú dị bẩm, cưỡng chế mở hai mạch nhâm đốc hay ngưng kết đan điên, còn có thể chịu được, nhưng nếu đổi thành người bình thường, chỉ biết rơi vào huyết quản toàn thân bùng nổ, lục phủ ngũ tạng vỡ nát mà chết!”
Phan Lâm nhỏ giọng nói.
Da đầu Phan Nhã Nam run lên, sợ tới mức linh hồn sắp bay ra rồi.
Cuối cùng cô ta cũng nghe hiểu ý của Phan Lâm.
Vì sao nói phải đi qua ao nước thánh này thì mới được xem là đệ tử của Hồng Nhan Cốc? Đó là vì chỉ khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693448/chuong-1423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.