Tuy Bành Hạo Nhiên kiêng kị chủ tịch Lâm, nhưng không phải thật sự sợ hãi.
Theo ý anh ta, Phan Lâm đắc tội Phan Nhã Nam, mình là bạn ra mặt, hợp tình hợp lý, chủ tịch Lâm đến đây, cũng phải giảng đạo lý không phải sao? Anh ta tin lực lượng sau lưng mình có thể khiến chủ tịch Lâm tâm bình khí hòa nói chuyện với mình.
Cho nên Bành Hạo Nhiên vấn kiên trì như cũ.
Hà Vương Vũ há miệng thở dốc, nhưng vẫn muốn nói gì đó, nhưng thấy vẻ mặt của Bành Hạo Nhiên, cô ta không khỏi run lên, ngồi đàng hoàng ở một bên.
Cô ta chỉ là một nhân viên, cũng đã cố hết sức rồi, không cần thiết vì chút tiên lương mà đắc tội đám người quyền quý.
Thấy Hà Vương Vũ ngoan ngoãn nghe lời, Bành Hạo Nhiên vô cùng hài lòng.
Anh ta híp mắt, nghiêng đầu nói: “Cô Nhã Nam, nếu người này không chịu nghe lời, vậy thì giao người này cho cô vậy!”
“Cảm ơn anh Nhiên!”
Phan Nhã Nam kích động nói.
“Việc nhỏ thôi, nhưng mà cô Nhã Nam, chuyện lúc trước cô đồng ý với tôi...”
“Chuyện tôi đã nói với anh nói được là làm được, tuyệt đối sẽ không lừa anh!”
Phan Nhã Nam cười nói.
“Vậy được rồi, cô Nhã Nam, tốt nhất là cô đừng nên nuốt lời, nếu không tôi sẽ vô cùng thất vọng, nếu tôi thất vọng rồi, chắc chắn sẽ làm ra một số chuyện quá khích, nếu mọi chuyện nháo tới mức ấy, vậy thì không hay rồi.”
Bành Hạo Nhiên nhỏ giọng cười nói.
Vừa nghe thấy những lời này, toàn thân Phan Nhã Nam run lên, nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693418/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.