Hắc Gia Nguyên trăm tính ngàn tính, cũng không ngờ tới vậy mà Phan Lâm thật sự là chủ tịch Lâm! Bây giờ gặp phiên phức lớn rồi! Vậy mà cái sọt này đụng đến đầu chủ tịch Lâm.
Cấp cao của gia tộc họ Hắc biết được tình cảnh của thôn Dược Vương xong nhao nhao tỏ thái độ, tuyệt đối không thể trêu chọc chủ tịch Lâm.
Nhưng mà làm việc cẩn thận tới mấy, chủ tịch Lâm vẫn đến đây.
Tuy nhà họ Hắc mạnh, nhưng so với thôn Dược Vương Dương Hoa, vẫn còn kém quá xa.
Còn có lời đồn, năng lượng sau lưng Dương Hoa vô cùng khủng bố! Có gia tộc khổng lồ ủng hộ, gia tộc nhà họ Hắc so với lực lượng này, cho dù có sức đánh một trận, cũng chưa chắc muốn là địch.
Cục diện trở nên không thể khống chế rồi.
Hắc Gia Nguyên run rẩy đứng tại chỗ, đại não đều đã lộn xộn.
Người trong từ đường câm như hến.
Khoảng 3 phút sau, một người đàn ông trung niên mặc vest đeo kính gọng vàng bước nhanh tới.
“Chú Ngũ đến rồi!”
“Chú Ngũ!”
“Chào chú Ngũ!”
“Chú Ngũ!”
Người nhà họ Hắc ở trong từ đường nhao nhao kêu lên, hoảng sợ trên mặt mỗi người đều biển thành vui sướng và cung kính.
Rất rõ ràng, người tới là một người rất có tiếng nói.
“Chủ tịch Lâm?”
Người đàn ông trung niên thấy rõ mặt Phan Lâm, trên mặt xuất hiện nụ cười, bước nhanh tiến lên, hơi khom người vươn tay ra: “Chủ tịch Lâm đại giá quang lâm, thật sự là vẻ vang cho nhà họ Hắc chúng tôi! Chúng tôi thất lễ, vẫn mong chủ tịch Lâm thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693389/chuong-1364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.