Nhà họ Phan ở Yến Kinh.
Người đàn ông trung niên ngồi ở phòng khách dùng trà đứng bật dậy, trợn mắt há miệng nhìn ông già vừa mới đi vào.
“Ông Phú, ông...
Ông không gạt tôi đấy chứ? Sao có chuyện này được?”
“Sao không có khả năng? Vừa rồi mới nhận được tin, đám Phan Trường Phúc đã mất liên lạc, trên cơ bản có thể kết luận là tử vong!”
Hai tay Phan Phú để sau lưng, vẻ mặt không đổi nói.
“Sao có thể như vậy được?”
Người đàn ông trung niên thất thân.
“Ông Thiên, hội đồng muốn ông lập tức đưa ra câu trả lời, dù sao đã quậy chết người! Chuyện này không có khả năng xử lý nhẹ! Con gái của ông cũng sẽ tiến hành phán quyết mới, định ra trừng phạt lân nữa! Tôi tới thông báo với ông, mong ông chuẩn bị sẵn sàng!”
Sau khi nói xong, Phan Phú xoay người rời đi.
“Đợi đã ông Phú!”
Phan Ngạo Thiên vội vàng la lên.
“Ông Thiên, ông còn gì phân phó sao?”
Phan Phú dừng lại hỏi.
“Đám Phan Trường Phúc bị ai giết chết thế?”
Phan Ngạo Thiên chân chừ một lát, trâm giọng hỏi.
“Trước mắt không rõ, nhưng theo phán quyết sơ bộ, có thể là chủ tịch Lâm.”
“Không có khả năng! Chuyện lần này không liên quan gì tới chủ tịch Lâm, huống chi đám Phan Trường Phúc không có khả năng trêu chọc chủ tịch Lâm, đang yên đang lành, vì sao chủ tịch Lâm phải giết bọn họ?”
Phan Ngạo Thiên lớn tiếng nói.
Phan Phú im lặng một lát, lạnh nhạt nói: “Có thể là có liên quan tới Lý Ái Vân, dù sao việc này đã liên lụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693388/chuong-1363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.