*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Lâm di chuyển.
Anh đi đến phía sau tên đệ tử thứ một trăm.
Mấy tên đệ tử dựa theo lời dặn dò lúc trước của anh, lấy một miếng vải bông thật dài tới, bên trêи vải bông kia cảm đầy ngân châm lắc lư.
Liếc nhìn lại, giống như sao trời trong dải ngân hà, không đếm được hết là có bao nhiêu ngân châm.
Cơ thể Phan Lâm nhảy lên, nhảy tới chỗ miếng vải bông kia giống như lông hồng, trượt từ bên trái vải bông về phía trước, hai cánh tay anh cùng hoat động, dừng ở bên trêи vải bông, mỗi lần di chuyến, bên trêи vải bông sẽ có ánh sáng bạc sáng chói bắn ra, trực tiếp đâm vào trêи người những người này.
Xoet! Xoẹet! Xoẹt! Xoei… Ngân châm bằn ra giống như sao băng.
Một lát sau, cả người tên đệ tử thứ một trăm này đã cảm đây ngân châm.
Mọi người rất sợ hãi.
“Làm cái gì vậy? Chữa bệnh sao?”
“Hừ, tôi thấy là làm trò mèo thôi! Ngân châm nào lại dùng như thế này? Chả có tay nghề gì cả!”
“Suyt, có lẽ anh đoán sai rồi, tôi nghe nói đây là lấy khí điều khiển châm, là thuật phi châm trong truyền thuyết, người dùng ngân châm giỏi đều như thế cả, trước đó tôi còn thấy Phong trưởng lão cũng làm như thế mà”
“Vậy anh đã thấy Phong trưởng lão một hơi dùng hàng ngàn cây ngân châm như thế chưa?”
“Chuyện này… chưa từng thấy”
“Đúng vậy, nào có kiểu dùng châm như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693068/chuong-1043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.