Lúc Nghiêm Vân Khải và Ninh Vô Tâm chạy tới phòng Thích phu nhân thì những người khác đều đã ở đó.
Thích phu nhân và nha hoàn Kim Sai nằm trên đất, thân thể co rúm, trong miệng trào ra thứ nước màu xanh biếc, thoạt nhìn vừa chết không lâu.
Trên bàn có hai chén đường phèn tổ yến trống không và một phong thư đã bị mở ra.
Thận Ngôn quỳ rạp trên đất, khóc như một lệ nhân.
Ninh Vô Tâm kiểm tra qua hai cỗ thi thể một chút, nói với Nghiêm Vân Khải, “Trung thạch tín. Chắc là sau khi trở lại không lâu từ tối hôm qua liền uống ngay độc dược, qua khoảng hai canh giờ mới chết. Nói cách khác, thời điểm tử vong là khoảng một canh giờ trước.”
Nghiêm Vân Khải cau mày, “Đọc lá thư lên cho ta nghe.”
Ninh Vô Tâm cầm lấy thư, nhanh chóng đọc một lần, trên mặt lộ ra thần sắc không thể tin nổi.
Y nhìn về phía Thiếu Ngôn, đầu Thiếu Ngôn đang cúi.
Ninh Vô Tâm lại nhìn Thận Ngôn, nhìn gã khóc té trên mặt đất, trong lòng không khỏi nổi lên một tia đồng tình.
Y cầm thư trên tay, bắt đầu đọc.
========================
Thận Ngôn con ta.
Lúc con nhìn thấy bức thư này, mẫu thân đã không còn ở nhân thế.
Mẫu thân tự biết nghiệp chướng nặng nề, mấy năm nay bị tâm sự làm cho mệt mỏi, từ lâu đã không muốn sống tạm bợ tại nhân thế.
Mấy tháng nay, hàng đêm mẫu thân không thể chợp mắt. Mỗi ngày khóc, chỉ muốn báo thù, nếu giết được cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249116/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.