Kết thúc vụ án mạng của Lý gia, đám người của Nghiêm Vân Khải và Ninh Vô Tâm đứng ngoài cửa Lý gia cáo từ.
Lúc tới là cảnh tượng náo nhiệt, lúc đi lại là cảnh tiêu điều thê lương, tất cả đều nghĩ dường như đã trải qua mấy đời, người nào cũng tinh thần ủ rũ không phấn chấn, trong lòng không khỏi cảm thấy đau thương.
Thiếu Ngôn nắm tay Nghiêm Vân Khải, đôi mắt sưng đỏ, nhiều ngày nay bị dằn vặt đến không còn hình người, “Vương gia trên đường cẩn thận. Chờ Thiếu Ngôn xong chuyện, sẽ đến vương phủ quấy rầy Vương gia.”
Nghiêm Vân Khải gật đầu, không biết nên an ủi thế nào mới tốt, không thể làm gì khác ngoài nói, “Thiếu Ngôn bảo trọng, xin nén bi thương mà thuận theo mọi chuyện.”
Nói xong, hắn và Ninh Vô Tâm lên xe ngựa, hướng mọi người chào từ biệt.
Ninh Vô Tâm ngồi trong xe ngựa, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng cảm thấy khó chịu, lập tức nhào vào trong lòng Nghiêm Vân Khải, “Phá được vụ án này, ta lại cảm thấy không tốt. Thận Ngôn chỉ là một người si tình, giết đều là những người đáng chết, tại sao lại bị bắt đi?”
Nghiêm Vân Khải yên lặng một hồi, nhẹ giọng nói, “Hắn sẽ không sao. Ngươi không cần phải lo lắng.”
Ninh Vô Tâm giật mình nói, “Ngươi có ý gì?”
“Qua một thời gian nữa ngươi sẽ hiểu.” Nói xong thì không nhắc lại nữa.
Một tháng sau, quan doãn báo lên trong đại lao chết một phạm nhân, người này chính là người đã sát hại Nhất phẩm uy vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249115/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.