Ninh Vô Tâm căng thẳng.
Lại có người chết…
Giống như đã rất lâu rồi không nghe thấy từ này.
Nếu như người kia ở đây, nhất định sẽ đứng ra đầu tiên.
Triệu mẫu ngồi dưới đất, ngẩn ngơ không thốt ra lời.
Mộng Liên đầu tiên là kinh ngạc, sau đó tức giận nói, “Tại sao lại nói nhất định là ca ta giết?! Liên quan gì đến ca ca của ta chứ! Các người đừng có hãm hại người tốt!”
Một người trong đó nói, “Ca ca ngươi tối qua nói với Cửu thúc rằng gã đáng chết, rất nhiều người đều nghe được. Cửu thúc sáng nay bị người phát hiện ra là đã chết trong một rừng cây nhỏ bên thôn, có người nói tối qua đã gặp được ca ca ngươi trong rừng cây nhỏ tối hôm qua!”
Mộng Thanh lúc này đã bị đánh cho mặt mũi sưng vù, cũng cả giận nói, “Tên khốn kiếp kia chính là đáng chết! Người muốn gã chết cũng không phải chỉ có mình ta! Tối hôm qua ta đến rừng cây chỉ là muốn yên tĩnh một chút, căn bản không phải là để giết người! Các người ngậm máu phun người!”
Ninh Vô Tâm bất đắc dĩ lắc đầu một cái.
Người tên Mộng Thanh này… Đúng là ngu ngốc đến cực điểm.
Nói như vậy, những người kia chẳng phải càng chắc chắn rằng người chính là do hắn giết?
Quả nhiên, mấy người kia kêu lên, “Hắn thừa nhận rồi! Hắn từng đến rừng cây nhỏ! Chính là hắn, không thể sai được!”
Bọn họ đã sớm trói hắn lại, muốn kéo hắn đi.
Một người trong đó gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249082/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.