Bảo nàng ở lại?
Diệp Lăng Nguyệt không ngờ Tử Đường Túc sẽ đưa ra yêu cầu như thế.
Nếu là người khác thì Diệp Lăng Nguyệt sẽ cho rằng đối phương mưu đồ làm loạn, nhưng Tử Đường Túc lại không phải vậy. Hắn trông có vẻ không vướng bụi trần, căn bản không giống loại người có ý nghĩ gì xấu xa.
"Không được, tiểu Đế Tân còn đang chờ ta về. Ta có thể nghĩ hết mọi cách để bù đắp lỗi lầm của ta, thế nhưng ta không thể ở lại."
Diệp Lăng Nguyệt lập tức từ chối.
Cảnh sắc nơi này tuy rất đẹp, phảng phất giống như Tiên Cảnh nhưng quá hoang vu, không có một tia nhân khí nào.
Nàng không bằng lòng ở lại nơi này, mặc dù ở Độc Cô Thiên cảnh đẹp, Tử Đường Túc cũng đủ đẹp để dưỡng mắt.
Nhưng vừa nghĩ tới việc mỗi ngày lẻ loi trơ trọi đối diện với một gốc cây ngô đồng lá tím, lại còn có một cái đỉnh đầy yêu hồn yêu phách, thêm một quái nhân nói chuyện chưa bao giờ quá "mười chữ" thì Diệp Lăng Nguyệt liền cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
Mới một ngày một đêm không gặp mà nàng đã bắt đầu nhớ tiểu Đế Tân với khuôn mặt tựa như cục bột, cứ mở miệng là gọi một tiếng cô gái giặt đồ rồi.
Ôi, cũng không biết tiểu Đế Tân hiện giờ đã trở về hay chưa.
Phát hiện nàng không có ở đó thì cái tên nhóc không có lương tâm đấy cũng không biết có lo lắng không nữa.
Vì để tìm hắn mà gây ra nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2871081/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.