Diệp Lăng Nguyệt đặt Hoàng Lệnh xuống, tâm trạng còn có hơi hoảng hốt. 
Nàng có nghe lầm không, Tiểu Đế Tân biết nói rồi, nó còn gọi mình là “vợ”… 
Có loại xúc động dở khóc dở cười, ôi, việc này nếu mà truyền ra ngoài thì lời đồn chỉ sợ sẽ càng khó nghe hơn. 
Diệp Lăng Nguyệt lắc lắc đầu, nhìn căn phòng ngủ nhỏ trống trơn. 
"Dù thế nào thì cũng phải sống tiếp, cũng không thể lười biếng tu luyện." 
Diệp Lăng Nguyệt ngồi xếp bằng, tiến vào Hồng Mông Thiên. 
Trước khi bắt đầu tu luyện, nàng đã nhìn đỉnh ấn trong tay, Đỉnh Linh vẫn còn chưa thức tỉnh. 
Nàng âm thầm ra quyết định, nhất định phải nhanh chóng kiếm đủ linh thạch, nghĩ cách để Đỉnh Linh nhanh hồi phục lại. 
Một đêm bình an, Diệp Lăng Nguyệt mở mắt ra, sắc mặt tươi tỉnh, nguyên lực trong cơ thể lại dồi dào thêm một chút. 
Lại kiểm tra linh khí trong cơ thể, sau khi đến Cô Nguyệt Hải, nàng phát hiện linh khí trong Hồng Mông Thiên cũng dồi dào hơn nhiều, đây rõ ràng là do ảnh hưởng linh khí trong Cô Nguyệt Hải. 
Sau khi Diệp Lăng Nguyệt ăn một ít linh quả thì đến Cán Y Phường, lời của Tiêu quản sự nàng không dám quên. 
Hiện giờ Tiểu Đế Tân đã trở thành đệ tử của chưởng giáo Vô Nhai, nàng với vai trò là gia quyến duy nhất thì càng không thể cản trở Tiểu Đế Tân được. 
Mới vừa vào Cán Y Phường, một bóng đen "vụt" bay tới, nếu không phải Diệp Lăng Nguyệt phản ứng nhanh thì suýt chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870994/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.