Trên đầu có quấn một cái khăn, trên tay cầm một cây quạt, đứng ở trong đám người, thân hình thon gầy giống như một gã thư sinh, người mang mặt nạ da người này chính là Hồng Phóng.
Đứng bên cạnh hắn, dùng thuật dịch dung để cải trang, che giấu đi mặt mũi thật chính là môn chủ của Sa Môn, Liễu Thanh.
Hai người hôm nay đột nhiên có ngẫu hứng nên đã cùng đi đến Vạn Bảo Quật. Nào ngờ lại thấy có người bán ra “Phi Hành Đan” và “Ẩn Hình Đan.” Hai loại đan dược này đều gây sự chú ý với Hồng Phóng.
“Lục gia, người có hứng thú với những đan dược kia sao?”
Liễu Thanh giỏi dùng độc nên cũng có nghiên cứu các loại đan dược nhưng hai loại đan dược này cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, LiễuThanh cũng không ngờ lại có người có thể ẩn thân ẩn hình.
Hai loại đan dược này đối với người lăn lộn trong giới tối tăm như Liễu Thanh mà nói ngược lại là một thứ rất tốt để hỗ trợ cho việc vào nhà cướp của, giết người cướp hàng. Nhưng giá cả có chút quá cao, cân nhắc lại, năm vạn lượng hoàng kim và mười vạn lượng hoàng kim một viên đan dược, cho dù có là Sa Môn thì cũng không trả nổi.
“Ẩn Hình Đan và Phi Hành Đan đúng là có chút công dụng đối với ta.” Hồng Phóng nhớ tới kế hoạch trước đó của Yểu tần và Lạc quý phi.
Mặc dù chuyện Yểu tần bị mù, Tinh Diệu Thiên Cơ Bàn bị hao tổn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870676/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.