Võ giả không giống với phương sĩ, cải trang như vậy có thể giấu giếm một võ giả như Hạ lão tam nhưng không thể giấu giếm được người có khả năng nhìn thấu người khác như Hạ lão nhị.
Nhưng dù Diệp Lăng Nguyệt là nam hay nữ thì khi tới phòng phòng đấu giá Địa Cấp cũng đều là khách cả.
“Cứ mua bán trước đã.” Diệp Lăng Nguyệt vừa nói vừa lấy ra hai bình thuốc.
Theo quy củ của Vạn Bảo Quật, dù là đan dược hay là linh khí thì cũng đều cần giám định trước rồi mới bán ra. Hạ lão nhị trước khi bị phế đôi chân đã từng là một gã phương sĩ cực kỳ lợi hại nên đối với các loại đan dược hắn chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra.
Thế nhưng sau khi kiểm tra hai loại đan dược của Diệp Lăng Nguyệt xong thì Hạ lão nhị lại không nhớ ra đã từng gặp qua hay chưa. Hắn chỉ có thể kết luận đây là loại đan dược ngũ phẩm và lục phẩm.
Có đan dược ngũ phẩm và lục phẩm là đã có đủ tư cách để tiến vào phòng đấu giá Địa Cấp. Nhưng nếu muốn ước lượng giá cả của nó thì còn cần phải xác định công dụng của nó nữa.
Đan dược được Hồng Mông Thủ Trát ghi chép đều không phải là đan dược đại lục bình thường, bị người khác nhận ra dễ dàng như vậy.
“Đây là một bình ngũ phẩm Ẩn Hình Đan, đây là một bình lục phẩm Phi Hành Đan.” Lúc Diệp Lăng Nguyệt nói rõ công dụng của Phi Hành Đan và Ẩn Hình Dan, Hạ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870671/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.