Tiết trời vào Thu, việc kinh doanh Túy Tiên Cư đã đi vào quỹ đạo.
Trường thế cây mẫu đơn trong Hồng Mông Thiên cũng càng ngày càng mạnh. Ngày này, Diệp Lăng Nguyệt rảnh rỗi đang chọc con quạ nhỏ luyện tập bản lĩnh biến thân.
Từ lúc phát hiện con quạ nhỏ là Huyễn Ảnh Phượng Hoàng ngàn năm khó gặp, Diệp Lăng Nguyệt không ngừng huấn luyện nó.
Sau nhiều lần, bản lĩnh biến thân của con quạ nhỏ cũng đã càng ngày càng tiến bộ. Nó có thể biến thành vật chết, thí dụ như một ly trà, một cái ghế.
Cũng có thể biến thành vật sống, thí dụ như Tiểu Chi Ước hay như biến thành Đại Hoàng. Hơn nữa học được giống như đúc, chỉ tiếc nó tạm thời vẫn không thể biến thành người.
Có lẽ phải chờ nó lớn hơn một chút, mới có thể biến ảo thành hình người.
Con quạ nhỏ mới vừa biến thành ly trà. Yến Triệt liền đi tới, hắn cầm một phong thư, đặt trước mặt Diệp Lăng Nguyệt.
“Môn chủ, hôm qua người của An Quốc Hầu Phủ ủy thác cho Quỷ Môn một bức thư, muốn điều tra thân phận người.”
Diệp Lăng Nguyệt đem số tiền lớn giao cho Yến Triệt, ủy thác hắn tới lập kế hoạch xây dựng Quỷ Môn.
Yến Triệt đích thực làm rất tốt. Trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, hắn liền âm thầm thâu tóm rất nhiều bang phái ở Hạ Đô, cũng nhanh chóng thành lập môn phái mới gọi là “Quỷ Môn”.
Yến Triệt còn ở trong thành, thu dưỡng số lượng lớn cô nhi. Trong những cô nhi này, có thiên phú tu luyện, tất cả đều được chọn ra huấn luyện thành thích khách của Quỷ Môn.
Một vài đứa dung mạo đẹp đẽ, sẽ được đưa vào đại phủ ở Hạ Đô thăm dò đủ loại tin tức.
Chỉ mấy tháng, nanh vuốt Quỷ Môn cũng đã nằm vùng vào các ngõ ngách của Hạ Đô.
Quỷ Môn thanh danh vang dội. Nhưng người bên ngoài vẫn không hề hay biết rốt cuộc môn chủ Quỷ Môn là ai.
Mỗi lần Yến Triệt tiếp nhận nhiệm vụ, tất cả đều hoàn thành một cách dễ dàng. Người ngoài căn bản không biết hắn là người của Lam Phủ.
Ấn tượng mà toàn bộ Quỷ Môn để lại cho tất cả mọi người chính là thần bí khó lường, chuyên môn xử lý đủ loại điều tra cùng nhiệm vụ ám sát.
Mấy tháng qua đi, Quỷ Môn liên tiếp hoàn thành mấy mươi lần nhiệm vụ. Ở Hạ Đô cũng có danh hiệu của chính mình.
Điều tra thân thế nàng?
Diệp Lăng Nguyệt nhướn lông mi, mắt nhìn thư ủy thác. Thư ủy thác không ký tên, nhưng trong An Quốc Hầu phủ nhắm vào mình cũng chỉ có hai mẹ con Thôi Thị mà thôi.
Thôi Thị cái lão yêu bà bày, còn không chịu từ bỏ.
Lúc Diệp Lăng Nguyệt trở thành Nhị tiểu thư của Lam Phủ cũng đã liệu tới, sau khi đến Hạ Đô nhất định sẽ có người điều tra thân phận nàng.
Bên Ly thành, nàng cũng đã sớm sắp xếp ổn thỏa. Người Diệp phủ sẽ không tiết lộ thân phận thật sự của nàng.
Thôi Thị coi như là tra tới cùng, cũng không có khả năng thu được bất kỳ đầu mối hữu dụng nào.
“Nộp tài liệu làm giả, thật đúng là Long Vương Miếu bị chìm trong biển nước lớn. Lại dám tìm Quỷ Môn điều tra tài liệu về ta.” Diệp Lăng Nguyệt nhếch mép.
“Môn chủ, có cần sai người giết Thôi thị hay không?” Yến Triệt sau khi tiếp nhận Quỷ Môn, mấy lần tự tay chấp hành nhiệm vụ. Hắn không còn là nô lệ Trung Nguyên khờ khạo lang thang ngoài đường nữa. Yến Triệt của bây giờ, giữa hai lông mày đã có tà ác.
Theo như Yến Triệt, dám mạo phạm môn chủ chỉ có một chữ chết.
“Nhưng chẳng qua chỉ là tên gây rối không thành được kẻ xấu mà thôi, còn chưa tới lúc trừng trị ả. Ngược lại chuyện ta giao cho ngươi điều tra Thái Tử và Hồng Ngọc Lang, có chút tin tức gì chưa.” Diệp Lăng Nguyệt gõ gõ ly trà nhỏ trên bàn.
Oành một tiếng, con quạ nhỏ biến trở về nguyên hình.
Diệp Lăng Nguyệt tính toán. Thời gian biến hình của con quạ nhỏ, có thể kéo dài một khắc đồng hồ. So với trước đó chỉ có thể kéo dài mấy hơi thở đã tiến bộ rất nhiều rồi.
Lúc thấy con quạ nhỏ xuất hiện, khóe miệng Yến Triệt giật giật. Nhưng hắn rất thông minh không hỏi nhiều.
Yến Triệt biết, môn chủ nhà mình là một người thần thông quảng đại. Mấy con tiểu thú bên người nàng cũng đều khác thường.
Trước đó, hắn còn chứng kiến con cáo nhỏ của môn chủ đang ở trong vườn hoa vừa cắn hạt dưa, vừa luân phiên hưởng thụ vài tên thị nữ ôm trong ngực.
“Thái tử và Hồng Ngọc Lang hai người, nhìn qua cũng không có gì. Hai người đều thích võ học, bạn bè ngày thường cũng rất bình thường. Nhưng hôm qua xảy ra một chuyện, xe ngựa Hồng Ngọc Lang trên đường từ Hoằng Võ Điện trở về Hồng phủ, bị giật mình, giẫm đạp lên một dân phụ qua đường bị trọng thương.” Yến Triệt sai người, theo dõi Thái Tử và Hồng Ngọc Lang.
Thái Tử bên này cũng không có vấn đề gì. Nhưng Hồng Ngọc Lang lại xảy ra chuyện.
Chỉ là chuyện này, sau khi xảy ra không lâu quản gia Hồng phủ liền ra mặt đem sự việc xoa dịu xuống, không bẩm báo đến quan phủ.
Yến Triệt chẳng qua là thuận miệng nhắc tới. Bởi vì hắn biết ở Hạ Đô, chuyện quý tộc ức hiếp thường dân mỗi ngày đều xảy ra.
Vậy mà Diệp Lăng Nguyệt sau khi nghe xong lại tính toán trong lòng.
“Hỏi thăm chỗ ở của người phụ nữ bị thương. Ta thấy chuyện này có chút kỳ quặc.” Diệp Lăng Nguyệt nhớ rất rõ ràng. Hôm qua, Hồng Ngọc Lang không tới tham gia lớp học buổi sáng của Hoằng Võ Điện. Nếu là như vậy sao hắn lại giả đến Hoằng Võ Điện?
Hay là nói, nửa đường hắn đi đến nơi khác.
Diệp Lăng Nguyệt vốn tưởng rằng, sau khi lợi dụng Quỷ Môn báo sai tin tức cho Thôi thị là có thể giấu được hết tất cả mọi người.
Chỉ là Diệp Lăng Nguyệt không ngờ tới lúc Thôi thị điều tra, còn có một người cũng bắt đầu hoài nghi thân phận của Diệp Lăng Nguyệt.
Người đó chính là Hồng Phóng của Hồng phủ. Hồng Phóng lần đầu gặp Diệp Lăng Nguyệt đã cảm thấy nàng có chút quen mắt.
Làm một quan trường cũng là người trải qua mọi gian nan thử thách bao nhiêu năm qua, trực giác mà Hồng Phóng cảm nhận, Diệp Lăng Nguyệt có thù với hắn.
Ngay lúc Hồng Phóng còn đang hoài nghi thân phận Diệp Lăng Nguyệt, liền xảy ra việc Thái Tử bị ám sát.
Chỉ có Hồng Phóng và rất ít người mới biết. Ngày đó, nữ thích khách muốn ám sát không phải là Thái Tử, mà là Hồng Phóng.
Diệp Lăng Nguyệt có nét giống với nữ thích khách đó, khiến Hồng Phóng có chút đứng ngồi không yên. Hắn không khỏi nghĩ tới hai mẹ con Diệp Hoàng Ngọc đã từng bị hắn vứt bỏ.
Hồng Phóng từng có cảm tình với Diệp Hoàng Ngọc. Đó là thời kỳ thiếu niên, tình cảm nam nữ đang lúc mới biết yêu, nhưng tình cảm yếu ớt này ở lợi ích trước mặt là không chịu nổi đả kích.
Nhất là, Diệp Hoàng Ngọc còn không nhận thức được quỳ bên ngoài phòng tân hôn, làm cho cả Hồng phủ nhìn hắn cười chê.
Thời khắc từ khi Diệp Hoàng Ngọc sinh ra bé gái bị biến thành kẻ ngu ngốc trở đi. Hồng Phóng coi như hai mẹ con này đã chết.
“Diệp Hoàng Ngọc, tốt nhất là ngươi đã gả cho người khác. Nếu bị ta điều tra ra được người ám sát ta chính là ngươi, ta nhất định khiến cho ngươi cùng Diệp phủ, gà chó cũng không tha.” Hồng Phóng so với Thôi Thị, cao minh hơn một chút.
Mật hàm hắn điều tra đưa đến tổ chức tình báo nổi tiếng nhất Đại Hạ, Sát Sinh Đường.
Thực lực của Sát Sinh Đường này so với Quỷ Môn vừa thành lập còn cao hơn một nước.
Nhất là Đường chủ của Sát Sinh Đường, cơ hồ là không uổng bất kỳ sức lực nào cũng biết thân phận thực sự của Diệp Lăng Nguyệt.
Bởi vì Đường chủ của Sát Sinh Đường, lại chính là Liễu lão trấn trưởng của Thu Phong Trấn.
Liễu lão trấn trưởng hơi chần chờ, viết một bức thư.
Sau một ngày, một bức thư đến tay Liễu lão trấn trưởng.
Mở ra xem, phía trên chỉ viết một hàng chữ.
“Xử lý sạch sẽ.”
Vài ngày sau, trong Thu Phong Trấn và Ly thành xảy ra mấy chuyện kỳ lạ. Một số người chết không rõ nguyên do, còn có một vài người mất trí nhớ.
Ngoại trừ người của Diệp phủ và Lam Phủ. Trên đời này không có người nào biết thân phận thật sự của Diệp Lăng Nguyệt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]