Bốn người vừa nói xong thì đã đi đến trước cửa tiệm bán trứng thú sủng lớn nhất Hạ Đô.
Lúc còn ở Ly thành, Diệp Lăng Nguyệt cũng từng vào một tiệm thú sủng. Nhưng thú sủng bán ở đó đa số đều đã trưởng thành, khác hẳn với tiệm này.
Cửa tiệm này giống như một vườn thú với đủ loại dã thú, linh thú cùng với vô số trứng của thú sủng được chất thành một đống cao như núi.
Cũng không phải ai cũng nuôi được thú sủng nên khách trong quán phần lớn đều là kẻ có tiền cả.
“Thanh Hải thế tử, hoan nghênh ngài ghé thăm bổn tiệm, ngài muốn chọn thú sủng ạ?”
Xem ra Thanh Hải thế tử là khách quen của tiệm này. Y vừa vào cửa đã có một lão đầu mặt mũi hồng hào đi tới nghênh đón.
“Ông chủ Hạ, hôm nay ta tới mua trứng thú sủng, mấy vị này là bằng hữu của ta. Mau đem trứng thú sủng tốt nhất ra đây để mấy vị này chọn.”
Thanh Hải thế tử ngoại trừ tập võ cùng kinh doanh mua bán thì còn có một sở thích là thu thập các loại thú sủng.
Trong phủ y có xây một vườn thú sủng không hề nhỏ hơn vườn Trân Thú của hoàng gia chút nào.
Hầu như tất cả các tiệm thú sủng trong cả nước đều có liên lạc với y. Chỉ cần có linh thú hiếm gặp hoặc trứng thú sủng chất lượng tốt thì y cũng dùng giá cao mua lại trước.
Diệp Lăng Nguyệt thấy vậy thì bĩu môi một cái. Nàng quả nhiên không hiểu được thế giới của kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870480/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.