Nghe đến hai chữ tà thuật, người ở đó không khỏi biến sắc.
Đại Hạ đã cấm dân gian học tà thuật, nếu bị phát hiện, sẽ bị xử chém đầu.
Lam phủ nhị tiểu thư, lại dùng tà thuật?
Khó trách, Vu Chiêu ở trước mặt nàng lại không có chút lực nào để chống đỡ.
“Hồng thiếu, ngươi thấy thế nào?” Thanh Hải thế tử không chất vấn Diệp Lăng Nguyệt, ngược lại hỏi tới Hồng Ngọc Lang.
“Bội phục, không nghĩ tới, Lam phủ nhị tiểu thư còn là một Phương Sĩ.” Cơ hồ là từng chữ từng câu thốt ra những lời này, trên gương mặt Hồng Ngọc Lang có thể so với nữ nhân, nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn là khóc.
Hồng Ngọc Lang dù sao vẫn còn có chút nhãn lực, hắn tuy là không thấy được “Trát Nhãn Thuẫn”, nhưng với tu vi Tiên Thiên Đại Viên Mãn của hắn, vẫn có thể liếc mắt phân biệt được tà thuật và tinh thần lực là khác nhau.
Khó trách, dã chủng này dám một mình đấu với Vu Chiêu, hóa ra, nàng ta còn là một Phương Sĩ.
Nhớ ra Xích Thố vừa mới tới tay mình, lại phải chuyển cho Thanh Hải thế tử, Hồng Ngọc Lang buồn rầu đến nỗi gan phổi cũng đau, ngay cả Vu Chiêu kia còn không thức thời.
“Mất thể diện còn chưa đủ mà, mang theo quần áo của ngươi, cút.” Hồng Ngọc Lang liếc nhìn Vu Chiêu, tránh cho tiểu tử này càng lau càng đen.
Hắn run run, hắn biết rõ Hồng Ngọc Lang là con người thế nào, lần này hắn thất bại, Hồng Ngọc Lang đã trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870477/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.