Chương trước
Chương sau
Chẳng lẽ, Hồng Mông Thiên thăng cấp rồi?

Là một Thế Ngoại Động Thiên do Hồng Mông Phương Tiên luyện chế được. Hồng Mông Thiên đồng thời tập hợp đủ loại linh thảo và thiên địa linh lực, tự thân cũng có thể không ngừng tiến hóa thăng cấp.

Điểm này, Diệp Lăng Nguyệt đã sớm biết được từ trong thủ trát của Hồng Mông Phương Tiên. Khi cùng Tiểu Chi Ước kí kết linh khí, đó là lần đầu tiên thăng cấp của Hồng Mông Thiên, tính cả lần này có lẽ đây là lần thứ hai.

Mà lần thăng cấp lần nữa này, Diệp Lăng Nguyệt cũng không biết rốt cuộc là bởi vì nàng đột phá Hậu Thiên hay là do Càn Đỉnh hút mảnh vụn Ngũ Hành Thủy Đỉnh.

Trong nháy mắt thấy dòng suối nhỏ, Diệp Lăng Nguyệt khó tin dụi dụi mắt, còn tưởng rằng mình bị hoa mắt.

Vô duyên vô cớ xuất hiện một dòng suối nhỏ. Điều này cũng thật ảo tưởng, nhưng nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, Diệp Lăng Nguyệt chắc chắn đây tuyệt đối không phải là ảo giác.

Không chỉ có vậy, Diệp Lăng Nguyệt đồng thời còn phát hiện, Hồng Mông Thiên trước đó chỉ có hai gian nhà lá và một mẫu đất, làn sương trắng đã tan ra rất nhiều.

Hồng Mông Thiên sau lần thứ hai thăng cấp, bỗng chốc biến thành có bốn năm mẫu đất lớn nhỏ. Linh lực bên trong so với trước đây cũng dồi dào hẳn lên.

Nhưng bất luận thế nào, lần thăng cấp này cũng là chuyện tốt, ít nhất giải quyết được khuyết điểm không gian có hạn, một vài dược thảo không thể trồng của Hồng Mông Thiên.

Diệp Lăng Nguyệt sau khi trở về từ Vân Mộng Chiểu, mang về một ít dược thảo hoang dại, nhất là trước đây nàng còn dở thủ đoạn, từ trong tay đám người Bá Tam Quyền lấy được hạt giống gỗ trầm hương đắt giá.

Nhưng bởi vì lúc ấy diện tích Hồng Mông Thiên có hạn, không gian linh lực cũng có hạn. Nàng vẫn không có cơ hội trồng gỗ trầm hương. Lần thăng cấp thứ hai, vô hình chung đã giải quyết được vấn đề khó khăn này.

Hồng Mông Thiên yên tĩnh không tiếng động, bởi vì có thêm dòng suối nhỏ chảy róc rách không ngừng mà trở nên náo nhiệt hơn.

Đi dọc dòng suối nhỏ, nước suối phản chiếu bóng người Diệp Lăng Nguyệt. Toàn bộ dòng suối ước chừng rộng hơn nửa mét, sâu trên dưới một mét, vừa vặn nằm chính giữa Hồng Mông Thiên, chia Hồng Mông Thiên ra làm hai.

Diệp Lăng Nguyệt nhìn kỹ, phát hiện dòng suối nhỏ và dòng suối nàng thấy không giống nhau. Màu sắc lại là màu cầu vồng, dòng suối cầu vòng, trên đại lục chỉ có một dòng như vậy.

Nhìn thấy màu sắc đó, Diệp Lăng Nguyệt nhớ tới Phượng Hoàng thụy quang trong tổ Phượng Hoàng trước đó.

Thì ra, dòng suối ngũ sắc có được là bởi vì Hồng Mông Thiên sau khi hấp thu năng lượng Thủy Chi Linh.

Ngũ Hành Thủy Đỉnh Phiến hai vợ chồng Băng Hoàng và Hỏa Phượng tình cờ có được, để trong tổ Phượng Hoàng, vô hình chung nó đã hấp thu một phần Phượng Hoàng thụy quang.

Thủy Đỉnh Phiến phát sinh dị biến lại bị Càn Đỉnh luyện hóa. Điều này mới khiến dòng suối này trở thành dòng suối Cầu Vồng độc nhất trên đại lục.

Không biết mùi vị nước này như thế nào?

Diệp Lăng Nguyệt cũng không khỏi có chút hiếu kỳ. Nàng đi tới cạnh dòng suối, nhấp một ngụm nước.

Mới uống một hớp, hai mắt Diệp Lăng Nguyệt sáng lên. Nước suối Cầu Vồng ngọt vô cùng, vào miệng nhưng không cảm thấy mùi tanh của nước, Hơn nữa sau khi uống vào, cả cơ thể tỉnh táo, mệt mỏi trên cơ thể cũng không còn.

Chẳng lẽ nước của dòng suối này có công dụng đặc biệt?

Nàng lại nhìn dòng suối Cầu Vồng vừa mới xuất hiện, trong lòng lại có một chủ ý.

Mặc dù mở ra Hồng Mông Thiên không lâu, nhưng Diệp Lăng Nguyệt biết rõ, trong Hồng Mông Thiên ngay cả cây kim sợi chỉ cũng là báu vật. Dòng suối Cầu Vồng vừa xuất hiện, cũng không phải là vật bình thường.

Chỉ dựa vào khẩu giác và công dụng, giá trị nước suối Cầu Vồng rất không tầm thường. Càng không cần phải nói, sau khi có được suối Cầu Vồng, Diệp Lăng Nguyệt có thể dùng nó để trồng hoa nuôi vật.

Diệp Lăng Nguyệt không kịp chờ đợi, liền thử luôn.

Bởi trong Hồng Mông Thiên không có nguồn nước. Trước đây nước nàng dùng để tưới cây trồng trong Hồng Mông Thiên đều là dùng tinh thần lực chuyển vào, mất công mất sức.

Bây giờ có nguồn nước suối Cầu Vồng đặc biệt này, giải quyết rất tốt vấn đề nguồn nước.

Cùng lúc, nàng lấy ra mấy hạt giống gỗ trầm hương. Sau khi trồng xuống, Diệp Lăng Nguyệt dùng nước suối Cầu Vồng tưới một lần.

Nước suối tưới lên không bao lâu, hạt giống vừa mới trồng xuống đã nảy mầm lên.

Cây trồng trong Hồng Mông Thiên, vốn sinh trưởng cực nhanh. Nhưng ngay sau khi dùng nước suối Cầu Vồng, tốc độ sinh trưởng của cây trồng so với trước đây còn nhanh hơn gấp đôi.

Diệp Lăng Nguyệt phát ra tiếng tặc tặc kỳ lạ, cùng lúc dùng nước suối Cầu Vồng tưới hết lượt cây trồng trong Hồng Mông Thiên.

Nghĩ lại, nước suối Cầu Vồng rất tốt cho cây trồng, không biết nếu dùng để chưng cất rượu sẽ như thế nào.

An Mẫn Hà mặc dù là thất bại rời khỏi Ly thành, nhưng trong tay Diệp Lăng Nguyệt vẫn còn có Chiểu Chu Nguyên Hạch. Sau khi nàng có được cổ phần trong Túy Tiên Cư, nàng cũng muốn nghĩ cách để cho rượu của Túy Tiên Cư nâng cao một bước.

Diệp Lăng Nguyệt nghĩ ra một cách, đó là dùng nước suối Cầu Vồng để chưng cất rượu. Không biết rượu sau khi chưng cất xong có ngon hơn Bách Niên Hầu Tửu hay không.

Dựa theo phương pháp ủ rượu Ngũ Trân Nhưỡng mà Lam Thải Nhi trước đây đưa cho nàng, kết hợp với phương pháp chưng cất Bách Niên Hầu Tửu, sau đó thêm mấy loại Độc Thảo và Độc Trùng kết hợp với Chiểu Chu Nguyên Hạch, dùng Đỉnh Tức thanh lọc một lần sẽ tạo ra một vò Ngũ Trân Nhưỡng.

Chỉ là, sau khi tạo ra rượu cất còn cần ủ một thời gian. Lăng Nguyệt liền đem rượu chôn ở dưới đất Hồng Mông Thiên.

Sau khi làm xong, Diệp Lăng Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm, xoa xoa trán rồi rời Hồng Mông Thiên.

Mấy ngày sau, Diệp Lăng Nguyệt mới đi vào Hồng Mông Thiên. Dự định đào vò rượu Ngũ Trân Nhưỡng lên, bên tai nghe thấy tiếng nghịch nước vui vẻ đã thu hút sự chú ý của nàng.

Đại Hoàng đang chơi đùa ở cạnh suối Cầu Vồng. Đại Hoàng lẫn hai dòng máu sói và chó, sinh ra đã biết bơi, suối Cầu Vồng trong Hồng Mông Thiên trở thành nơi bơi lội lý tưởng của nó.

Chỉ thấy, Đại Hoàng ùm một tiếng rồi nhảy xuống nước chơi đùa.

Sau khi lặn xuống dưới nước, Đại Hoàng phát hiện suối Cầu Vồng rất tốt để trị vết thương ngoài da của nó. Nó càng được đà bơi lội rất vui sướng.

Diệp Lăng Nguyệt ở một bên nhìn cũng vui lây. Dù gì suối Cầu Vồng cũng là dòng nước sống, để cho Đại Hoàng chơi đùa một chút cũng không có vấn đề gì.

Nhắc đến Đại Hoàng, sao lại không thấy “Đại Lão” của Đại Hoàng Tiểu Chi Ước đâu. Diệp Lăng Nguyệt nhớ ra, sau khi từ Vân Mộng Chiểu về đã không nhìn thấy Tiểu Chi Ước.

Tên tiểu tử này, chạy đi đâu rồi?

Diệp Lăng Nguyệt nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện Tiểu Chi Ước đang nằm trên hòn đá nhô lên bên trên suối Cầu Vồng, chỉ là cách chơi đùa với nước không giống như Đại Hoàng, biểu cảm Tiểu Chi Ước nhìn qua có chút không đúng.

Cặp mắt to màu xanh kia đầy vẻ buồn bã, dáng vẻ không thể yêu thương nổi.

“Tiểu Chi Ước?” Diệp Lăng Nguyệt đi đến phía trước.

Không trả lời, chỉ đưa trán ra với Diệp Lăng Nguyệt.

Diệp Lăng Nguyệt càng thấy kỳ lạ. Suy nghĩ một chút, nàng lấy ra một cái đùi gà nướng, lắc lư trước mặt Tiểu Chi Ước.

Tiểu tử này vẫn không phản ứng gì.

Lớn chuyện rồi, bộ dáng này của Tiểu Chi Ước, Diệp Lăng Nguyệt thật đúng là chưa nhìn thấy bao giờ.

“Chi Ước ” Tiểu Chi Ước hướng về phía suối Cầu Vồng ngẩn ngơ một lúc. Rốt cuộc không nhịn được nhào tới lồng ngực chủ nhân khóc lớn lên.

Vừa khóc vừa nói không ra hơi với Diệp Lăng Nguyệt, nó thất tình rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.