An Mẫn Hà bị hỏi như vậy thì không khỏi có chút cứng họng. 
Thật ra thì mùi vị của những bình rượu trăm năm kia hoàn toàn là hạng nhất, cho dù là xuất thân từ Hầu gia phủ thì An Mẫn Hà cũng không thể tìm ra lỗi. 
An Mẫn Hà đảo tròng mắt một vòng, khi nhìn đến Diệp Lăng Nguyệt thì phát hiện nàng chỉ là một võ giả luyện thể cảnh, nên quỷ kế nảy sinh từ trong lòng. 
“Lũ nhà quê đúng là lũ nhà quê, cái gì gọi là rượu ngon, đó không chỉ là vấn đề liên quan đến mùi vị. Ta đến Ly thành lần này, vừa vặn muốn tìm nguyên liệu để sản xuất một loại rượu thuốc gọi là Ngũ Trân Cất. Nếu như ngươi cũng có thể sản xuất ra rượu Ngũ Trân Cất tốt như vậy thì ta sẽ công nhận kỹ thuật chưng cất rượu của ngươi, cho phép ngươi mang rượu vào bán ở Túy Tiên cư.” An Mẫn Hà vừa dứt lời thì Lam Thải Nhi liền mặt nhíu mày nhăn, muốn mở miệng phản bác. 
“Được, chúng ta so xem ai sẽ ủ ra Ngũ Trân Cất trước.” Nhưng Lam Thải Nhi còn chưa mở miệng thì Diệp Lăng Nguyệt đã giành nói trước. 
“Chờ một chút, bổn quận chúa còn lời chưa nói hết, cho dù là ủ ra Ngũ Trân Cất, rượu của ngươi nếu muốn bán tại Túy Tiên cư thì ngươi phải nộp một ngàn lượng vàng để làm phí.” Lời của An Mẫn Hà vừa ra khỏi miệng đã chấn động cả bốn góc phòng. 
Một ngàn lượng vàng để làm phí? 
An Mẫn Hà dựa vào huynh trưởng An thế tử nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870334/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.