Ở Đại Hạ, loại nô tài bị đuổi ra khỏi cửa giống như cha con Vương Cường là chuyện mà bất cứ gia tộc nào cũng không dễ dàng tha thứ, Tống Vạn Sư cũng không ngoại lệ.
“Tống gia chủ, người hãy nghe tiểu nhân nói đã, tin tức trong tay ta người nhất định sẽ hững thú, tiểu nhân không cần gì nhiều, chỉ cần Tống gia chủ cho tiểu nhân cùng con trai một miếng cơm ăn là được rồi.” Vương Cường bày ra vẻ nịnh nọt của một nô tài.
“Ta làm sao biết được tin tức kia là thật hay giả, ngươi cứ nói trước đi, nếu bản gia chủ cảm thấy tin tức của ngươi có giá trị thì ta sẽ suy nghĩ thêm xem có nên thu nhận hai cha con các ngươi hay không.” Tống Vạn Sư trầm ngâm.
“Tin tức này tuyệt đối hữu dụng. Tống Gia Chủ chắc ngươi cũng đã biết chuyện Diệp gia cách đây nửa tháng khi đang khai thác ở núi Thất Bắc thì phát hiện ra Huyền Âm Ngọc Mạch.” Vương Cường năm đó đã cất nhắc một tên thủ hạ làm người hầu của Diệp Hoàng Thụ, một ngày kia hắn nghe được Diệp Hoàng Thụ nhắc đến chuyện này với vợ.
“Lời này là thật sao?” Tống Vạn Sư vốn còn đang trấn tĩnh, nhưng khi nghe được tin tức này thì không khỏi hoảng sợ mà đứng lên rồi nắm lấy vạt áo của Vương Cường.
Huyền Âm Ngọc Mạch là một thứ rất hiếm thấy, sắt Lục Thành so với nó thì chỉ là một thứ tầm thường mà thôi.
“Đương nhiên là thật, Huyền Âm ngọc Mạch nằm ngay dưới giếng trong một hầm mỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870322/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.