Một hớp nước này toàn bộ phun đầy lên mặt của Sa Cuồng khiến hắn muốn lau cũng không dám lau, chỉ đành trợn to đôi mắt như cá chết nhìn Diệp Lăng Nguyệt. 
Dùng một vạn lượng để xem bệnh, vậy mà còn gọi là tùy tiện sao? 
Càng không cần phải nói, lúc nãy hắn còn len lén liếc mắt nhìn Diệp Lăng Nguyệt chuẩn bị danh sách dược liệu, dược liệu được liệt kê chí ít cũng 180 loại, hơn nữa toàn bộ đều phải tươi mới. 
Lam Thải Nhi chùi chùi miệng, khóe miệng co quắp khổ sở lắm mới nhịn được không cười thành tiếng. 
Lăng Nguyệt không phải đã nói nhà của nàng có thủ pháp điểm huyệt độc môn, chỉ cần ba ngày ba đêm là có thể tự động hóa giải sao... Đây quả thực là một cái bẫy chết người không đền mạng. 
Sa Cuồng làm sao có thể không nhìn ra Diệp Lăng Nguyệt đang lừa hắn, nhưng hắn chỉ có một đứa con trai, con trai của hắn không thể cứ như vậy mà bị phế được. 
Sa Cuồng chỉ có thể sai người đi chuẩn bị dược liệu rồi đưa một vạn lượng bạc cho Diệp Lăng Nguyệt. 
Qua hai giờ, toàn bộ dược liệu đều đã được chuẩn bị, Diệp Lăng Nguyệt liền ôm lấy một đống dược liệu kia, tự mình đi chế thuốc. 
Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi vào phòng của Sa Cuồng, Sa Thiếu Bang Chủ sớm đã không còn uy phong như mấy ngày trước, nằm thẳng ở trên giường, toàn thân cứng ngắc. 
Lúc nhìn thấy Diệp Lăng Nguyệt và Lam Thải Nhi, con mắt của hắn đỏ ngầu, gân xanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870320/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.