Phượng Vũ im lặng, cuối cùng vẫn là nằm vào phía trong chăn bông, để Ngự Minh Dạ khiêng mình về doanh trại.
Bốn bề im ắng.
Xung quanh chỉ có tiếng côn trùng kêu.
Ngự Minh Dạ khiêng Phượng Vũ trở lại doanh địa, nhìn xung quanh bốn phía đèn đuốc đã sáng trưng, Quân Lâm Uyên và Phong Tầm đang ngồi cùng với nhau, nhìn nét mặt, Phong Tầm tựa hồ đang cùng bọn hắn xảy ra tranh chấp.
Phượng Vũ cùng Ngự Minh Dạ bốn mắt nhìn nhau!
"Bọn hắn đã phát hiện ra ta không có ở đây." Phượng Vũ nhìn chằm chằm Ngự Minh Dạ, nghiêm túc nói.
Cứ như vậy, kế hoạch lúc trước của Ngự Minh Dạ đã hoàn toàn đổ bể, bởi vì Phượng Vũ biến mất, nên rất dễ bị bọn chúng nghi ngờ, nàng càng không đến gần Quân Lâm Uyên được.
Ngự Minh Dạ trừng to mắt, gắt gao trừng mắt nhìn Phượng Vũ!
Hắn mất bao nhiêu thì giờ với tiểu nha đầu này, kết quả mọi kế hoạch đều bị đổ bể, há chẳng phải đẫ để mọi thứ trở nên uổng phí rồi hay sao?!
Ngự Minh Dạ vừa thở phì phò vừa trừng mắt nhìn Phượng Vũ: "Ngươi thế nào mà lại để bị bại lộ!”
Phượng Vũ trợn mắt cãi lại: "Ngươi đang trách ta?"
Ngự Minh Dạ cáu tiết: “Thế ngươi nghĩ kế hoạc của ta đổ bể là vì ai? Ta điên với ngươi mất thôi! Ngươi thử nói cho ta biết xem, giờ đây ngươi còn có tác dụng gì nữa?!"
Phượng Vũ im lặng: "Chẳng qua cũng chỉ là một chuyện cỏn con thôi, thế mà đã khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-hoang-hau/2705561/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.