Chương trước
Chương sau
Bởi vì Cố Lan Tức luôn luôn không khỏi chuyện hồng trần, ngay cả Cố Phi Trì cũng cho rằng hắn sẽ trở thành tri kỉ cùng với Nguyên Hoằng, đều là người tu hành thanh đăng cổ phật, không nghĩ tới hắn cũng có một mặt bát quái như vậy.
“ Vũ cô nương?” Nếu không phải Cố Lan Tức đề cập đến, Cố Phi Trì gần như cũng đã quên mất người này, hắn nhướng mày nói với vẻ không sao cả:” Sơ giao thôi, phần lớn nữ tử thanh lâu chỉ muốn tìm một chỗ dựa có thể dừng chân, thời điểm nàng ta dùng văn thơ kết hảo hữu chúng ta có luận bàn qua vài lần, trừ cái này ra thì không còn chuyện khác, Lan Tức, ngươi cũng tin những tin đồn nhảm nhí đó?”
Bình thường phố phường đồn đại mấy thứ này, Cố Phi Trì đều khinh thường phải để ý, hôm nay nghe Cố Lan Tức hỏi thế nhưng trong đầu hắn lại không hề có nửa điểm ấn tượng, thời điểm bị Cố Lan Tức nhắc lại như vậy, bỗng nhiên Cố Phi Trì lại nghĩ chẳng may sau này Ngạo Tuyết cũng hiểu nhầm như y thì làm sao bây giờ?
Nghĩ đến đây, thần sắc Cố Phi Trì ngưng trọng nhìn Cố Lan Tức:” Lan Tức, ngươi cần phải minh chứng cho ta, nhiều năm như vậy, ta giữ mình trong sạch đến cỡ nào.”
Lời giải thích chêm thêm chọc cười tránh nặng tìm nhẹ như vậy Cố Lan Tức cũng mặc kệ hắn.
“ Cho nên, lần này ngươi là nghiêm túc?”
Cố Lan Tức ánh mắt nặng nề, giống như một thanh lợi kiếm phiếm hàn quang, có thể thoáng chốc cắt vỡ ngụy trang vốn có của một người, tuy rằng Cố Phi Trì kiến thức rộng rãi, cũng bị ánh mắt đó của y làm cho kinh ngạc một chút.
Trong nháy mắt kia, vậy mà hắn không dám nhìn thẳng vào mắt Cố Lan Tức.
Vì che giấu hoảng loạn tràn ra trong mắt, Cố Phi Trì cố ý cười nhạo một tiếng vỗ vỗ bờ vai của hắn:” Ngươi làm sao vậy? Sao lại nghiêm túc hỏi ta như vậy?”
Khả năng cũng ý thức được mình có giây lát thất thố ngắn ngủi, mí mắt Cố Lan Tức hơi rụt rụt, một lần nữa thu lại ánh mắt nhiếp người kia vào đáy mắt, lại biến trở về bộ dáng thanh lãnh cao ngạo:” Không có gì, ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút.”
Tuy rằng Cố Phi Trì cảm thấy kỳ quái, chẳng qua cũng may hắn hiểu biết Cố Lan Tức, biết cái người này ngoài lạnh trong nóng, nên cũng không nói cái gì nữa.
Chẳng qua, tuy bên ngoài hắn là một Vương gia phong lưu ăn chơi trác táng bộ dáng không kiềm chế được, nhưng đồng dạng hắn cũng là người làm ăn, người làm ăn chú ý nhất chính là tin tức linh thông.

Cho dù lúc này Cố Lan Tức đột nhiên tới đây, hắn suy đoán trước sau một chút, đại khái cũng biết mục đích y tới đây chuyến này.
Thời điểm Cố Phi Trì đắc ý thường thích lấy ngọc cốt phiến trong tay làm bộ làm tịch quạt gió, hắn cà lơ cà phất đi xung quanh Cố Lan Tức hai vòng, nhướng mày, cảm thấy sự tình cũng không đơn giản.
“ Ta nhớ rõ Tĩnh Viễn Hầu Mục Cảnh Ngưỡng đóng tại trấn Lạc Mã là bộ hạ cũ của ngươi, lúc trước hắn chỉ là một quân tốt vô danh có thể trèo đến địa vị cao như ngày hôm nay, Lan Tức, ngươi không thể không công.”
Tuy Cố Phi Trì nói nhiều như vậy, nhưng Cố Lan Tức cũng không cho hắn nửa điểm phản ứng.
Đương nhiên đồng dạng là Cố Phi Trì cũng hiểu tính nết của y, nếu như y thực sự phiền chán một người nói chuyện nào đó thì cho dù là Thiên Vương lão tử, y cũng rời khỏi mà không thèm quan tâm.
Hiện tại vẻ mặt của y không khác mấy so với lúc trước, chứng tỏ mình nói đúng.
Đưa ra được cái kết luận này trong lòng Cố Phi Trì lại càng đắc ý:” Nghe nói Tĩnh Viễn Hầu này tuy rằng lớn lên khó coi, nhưng mấy nữ nhi của hắn lại lớn lên trổ mã xinh đẹp như hoa, mà dung mạo con gái lớn Mục Âm Âm của hắn lại càng hoa nhường nguyệt thẹn, Mục Cảnh Ngưỡng vẫn luôn sùng bái ngươi, nói muốn đem nữ nhi gả cho ngươi cũng không phải một hai lần, hôm nay, có phải ngươi vì việc này mà đến?”
Cố Lan Tức đích xác không nghĩ tới Cố Phi Trì có thể thực sự nói trúng, Vương gia như y đến tuổi này, chưa từng cưới vợ lại ngay cả một người hồng nhan tri kỉ cũng không có, đưa tầm mắt khắp toàn bộ Yến quốc, đại khái cũng chỉ có một mình Cố Lan Tức.
Điều kiện bản thân quá ưu tú, cho dù có tên tuổi “ Vương gia khắc thê”, nhưng vẫn có rất nhiều người tre già măng mọc muốn bước vào cửa Trấn Nam vương phủ, trong kinh Yến quốc thì né Cố Lan Tức ra xa ba thước, nhưng những người đóng giữ ở nơi xa xôi lại mang theo tâm tự nịnh bợ.
Lúc trước Mục Cảnh Ngưỡng cũng có vài lần cố ý vô tình đề cập qua chuyện này, đều bị Cố Lan Tức gọn gàng dứt khoát từ cối, vậy mà đến bây giờ ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn trực tiếp trình diễn tiết mục ‘ bức hôn’.
Cho nên sau khi Cố Lan Tức nhận được bồ câu đưa thư mới phát hiện bản thân ban đầu cự tuyệt Mục Cảnh Ngưỡng giữ lại đường sống hóa ra lại là chính là tự đào hố cho mình, hơn nữa đích xác trong lòng có một chuyện khác chờ mong, nghĩ đến người nào đó vậy mà to gan lớn mất chạy đến nơi thâm sơn cùng cốc này, trái tim hắn rốc cuộc cũng không thể an tĩnh được.
Cố Phi Trì nói đến mức nước miếng bắn tứ tung, nhưng Cố Lan Tức vẫn không có lấy nửa điểm phản ưng, hắn đột nhiên bỡn cợt:” Lan Tức, có phải ngươi đã gặp qua cái cô nương Mục Âm Âm kia rồi hay không, có phải cũng giống như lời đồn, là một tuyệt thế mỹ nữ hay không?”
Nhưng lời này quả nhiên rất hiệu quả, hắn lập tức đã nhận một cái ánh mắt xem thường của Cố Lan Tức:” Ngươi tò mò như vậy, tự mình đi xem đi.”
Cố Phi Trì:”...”
Quả nhiên, hắn biết ngay, hỏi thăm bát quái với Cố Lan Tức, quả nhiên cũng chỉ có bị sặc phân.
“Ngươi cũng đến đây tìm Nguyên Hoằng đi, con lừa trọc này nghe nói ngươi muốn tới, đã chuồn mất trước một bước.” Ở chỗ khác bị nghẹn một chút, hắn vẫn muốn tìm lại một chút mặt mũi ở chỗ khác mới phải.
Ân oán tình thù của Nguyên Hoằng cùng Cố Lan Tức nói ra ba ngày cũng nói không xong, còn cụ thể đã xảy ra chuyện gì, cũng chỉ có đương sự mới biết, ngay cả Cố Phi Trì cũng đoán không ra, chỉ là viện trưởng viện tinh tượng Nguyên Hoằng pháp sư cao lãnh vô cùng đến cả bệ hạ cũng phải nhượng lễ ba phần, vừa gặp phải Cố Lan Tức, lão cứ như chuột gặp mèo, tránh né không kịp.
Nguyên nhân trong đó, hai vị đương sự đều không có giải thích, hoàn toàn thành một bản án treo.
“ Ta cũng không định để ông ta nhìn thấy ta.”
Lời tuy rằng nói như vậy, Cố Lan Tức vẫn bước chân thong thả ở trong căn phòng không lớn lắm, cũng không có rời đi trước.
Hai đại nam nhân thăm dò lẫn nhau vô vị như vậy, khóe mắt Cố Phi Trì thoáng nhìn, đột nhiên nhớ tới bức họa mình vừa thấy kia, bản thân nhìn không ra cớ sự gì, nói không chừng Cố Lan Tức có thể nhìn ra thì sao?
Việc này không nên chậm trễ, Cố Phi Trì tức khắc rút ra hộp gỗ hoa lê vừa mới cất đi, đem bức họa da dê cuộn tròn mở ra một lần nữa:” Lan Tức, ngươi xem bức họa này, cái con lừa trọc Nguyên Hoằng kia có lẽ là đi gấp, không mang theo bức họa này, ta nhận thức lão ta lâu như vậy, vậy mà không biết ông ta còn có yêu thích như thế,’ vốn là thanh đèn không về khách, lại vì hồng phấn luyến hồng trần’*, chậc chậc...”[ Ý nghĩa: người tận tâm tu đạo hiểu biết rộng, nhưng lại mê hồng trần thế gian.]
Cố Phi Trì vừa nói vừa lắc đầu, lửa nóng nhìn trộm bí mật của người khác hừng hực thiêu đốt trong lòng, dáng vẻ này của hắn làm gì còn nửa điểm trong sáng giống như truyền thuyết, chỉ hận không thể từ trong miệng Cố Lan Tức nghe được một câu chuyện bát quái kinh thiên động địa.
Bước họa da dê cuộn tròn ở trên tay Cố Lan Tức chậm rãi mở ra, bức họa còn chưa hoàn toàn mở hết, thời điểm mới chỉ lộ ra một đôi mắt, ánh mắt Cố Lan Tức tối sầm lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.