Cố Lan Tức tự tay nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, lại cẩn thận đắp chăn đàng hoàng, lúc này mới xoay người nhìn Liễu Phạn Âm:" Vân cô nương vì chữa thương cho Thất công chúa, vất vả quá độ, hiện giờ công chúa đã không còn gì đáng ngại, chờ Thất công chúa tỉnh, bệnh hạ cùng công chúa sẽ đích thân khen ngợi nàng."
Vừa nghe Vân Ngạo Tuyết thế nhưng trị hết bệnh cho Thất công chúa, Liễu thị lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, thế nhưng thật không thể tin được.
" Vân phu nhân?"
Cố Lan Tức gọi Liễu thị vài tiếng, nàng ta mới hoàn hồn vâng vâng dạ dạ ứng đối vài câu:" Đa tạ vương gia."
Liễu Phạn Âm rốt cuộc cũng chỉ là phận đàn bà, vừa rồi còn khuyên bảo Vân Quân Niên thuận nước đẩy thuyền để Vân Ngạo Tuyết lặng yên không một tiếng động biến mất, bây giờ lại tận mắt thất Trấn Nam Vương nàng trở về, có chút không biết hướng đi tiếp theo.
Để Tuệ Nhi chăm sóc Vân Ngạo Tuyết xong, chân của Liễu thị nhanh chóng theo sau lưng Cố Lan Tức, nhắm mắt theo đuôi ra ngoài.
Ở đại sảnh, Vân Quân Niên đang chờ Cố Lan Tức.
Mà lúc này, Vân Ẩn Nguyệt cũng được người thả ra, đang muốn đến chỗ Vân Quân Niên làm nũng một chút, vừa chuyền hướng liền đụng phải Liễu Phạn Âm.
" Mẫu thân!" Vân Ẩn Nguyệt vô cùng vui vẻ.
Vừa rồi thị nữ bên người mẫu thân đã đem ngọn nguồn sự tình nói cho nàng nghe, nàng liền biết bản thân đã bình yên voi sự, bất quá vân Ngạo Tuyết kia thật đúng là phúc lớn mạng lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-doc-phi-benh-kieu-vuong-gia-thinh-tu-trong/1095769/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.