Lời nói của Mạc Bất Phàm làm mọi người cảm thấy kỳ lạ, đều vây lại xem tay gấu của Thẩm thị bị hắn giơ lên. Chỉ thấy Mạc Bất Phàm chỉ vào kẽ móng tay ở ngón trỏ hỏi: "Chư vị nhìn xem đây là cái gì?"
Mọi người vừa thấy, hóa ra trong móng tay của Thẩm thị có một ít bột phấn trắng bên trong, một lượng không lớn, chỉ còn sót một ít.
Mạc Bất Phàm lấy ngân châm trên người thử bột phấn, ngân châm không có biểu hiện gì, hắn giải thích nói: "Không coi là độc dược, ngân châm cũng không kiểm tra được." Vừa nói vừa đưa một ít phấn lên mũi ngửi thử, rồi sau đó nói: "Đây chính là dược gây nôn, chắc đại phu nhân dùng cái này."
Lão thái thái tức giận đến nỗi huyết áp lại xông lên, nàng thấy không tốt, nhanh chóng đưa tay vào trong cổ tay áo, rốt cuộc lấy được bình sứ nhỏ mà Phượng Vũ Hành cho nàng, đổ một ít rồi đưa vào trong miệng. Chỉ một lát sau mới cảm thấy huyết mạch dần dần ổn định, cảm giác hôn mê cũng đã giảm bớt.
Mạc Bất Phàm chú ý tới hành động của lão thái thái, chủ động tiến lên giúp lão thái thái bắt mạch, lại nhìn dược trong bình sứ kia, không khỏi cảm thán: "Lão thái thái huyết mạch không ổn định, gặp nóng nảy tức giận sẽ bị tăng cao, nhẹ thì hôn mê, nặng thì trí mạng. Cũng may là có kì dược này, bằng không thật sự là nguy hiểm cực điểm. Lại không biết lão thái thái có kì dược này từ chỗ nào? Chỉ sợ cho dù năm đó Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1812045/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.