Huyền Thiên Minh không nhìn đến chiếc giày, chỉ nhìn chằm chằm Phượng Phấn Đại hơn nửa ngày.
Phấn Đại vốn là tâm hồn thiếu nữ, làm sao chịu nổi cái nhìn chằm chằm của hắn, lập tức đỏ mặt, cúi đầu, xấu hổ thẹn thùng.
Huyền Thiên Minh trăm tư không rõ, không khỏi hỏi Phượng Vũ Hành: "Người này là ai?"
Phượng Vũ Hành nói với hắn: "Thứ xuất của quý phủ tứ tiểu thư."
"À." Hắn kéo dài âm, roi giật giật trong tay.
Phượng Cẩn Nguyên sao không biết tính tình Huyền Thiên Minh, sợ tới mức nhanh chóng khiển trách Phấn Đại: "Quay về! Trước mặt điện hạ sao có thể nói chuyện với ngươi!"
Phấn Đại không cam lòng, "Nhưng rõ ràng đây là giày của nhị tỷ tỷ..." Nàng vừa nói vừa nhìn lại chân của Phượng Vũ Hành, đã thấy thấp thoáng dưới làn váy có mặt giày chớp động.
Cũng không biết là không nên có lá gan này, nhưng nàng lại thấy một tay Phượng Vũ Hành vén mép váy lên. Chỉ thấy một đôi giày hoàn hảo không tổn hại gì đi trên chân Phượng Vũ Hành, giống với chiếc nàng đang cầm trong tay y như đúc.
Phấn Đại khó tin, sững sờ tại chỗ, đột nhiên cảm cổ tay bị nắm chặt, chỉ thấy Huyền Thiên Minh vươn tay ra cầm cổ tay trái của nàng.
Nàng thấy kích động, chỉ cảm thấy một dòng nước ấm áp từ cổ tay tuôn ra.
Đáng tiếc, trong giây lát dòng nước ấm đã biến thành bi thảm, nghe thấy một tiếng "răng rắc", Huyền Thiên Minh lại bỗng tăng lực, dứt khoát bẻ gãy cổ tay trái của Phượng Phấn Đại!
Ngay cả tiếng hô của Phượng Phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dich-nu/1812008/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.