Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Thiếu Xuyên biết rằng những gi mình nói tối hôm qua đã cho cô gái thêm hi vọng vào tương lai.
Nhìn cửa sổ đang mở, gió mùa thu mát mẻ, anh vội vàng bước tới đóng lại, đồng thời hỏi: “Tiểu Y đợi anh lâu ròi à?”
“Đúng rồi, sáng sớm em đã tỉnh dậy, nhưng không thấy anh Diệp và chị Lữ đâu. Em cứ tưởng là tối qua mình nằm mơ thôi, nhưng mà chị Tiểu Hà nói với em rằng hôm nay anh sẽ đến nữa.” Hạ Vũ Y cười nói.
“Chị Tiểu Hà?” Khi nghe đến cái tên này Diệp Thiếu Xuyên cau mày.
“Đúng rồi, chị Tiểu Hà là y tá chăm sóc cho em đó. Chị ấy có mối quan hệ tốt nhất với em. Chị ấy còn thường mua cho em đò ăn và đồ chơi nữa.”
Vừa nói, cô vừa chỉ vào những món đồ chơi xinh xắn trong góc phòng bệnh, bao gồm búp bê Barbie và những chú gấu bông to bự, tất cả đều thể hiện phong cách nữ sinh ngây thơ.
Nhưng nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Thiếu Xuyên lại cảm thấy chua xót, một cô gái như Tiểu Y, bình thường sẽ có rất nhiều bạn bè xung
quanh, cùng học hành cùng vui chơi. Còn cô chỉ có thể nằm trong phòng lạnh lẽo, chờ chết, một tờ chẩn bệnh kia đã sớm phá hết tất cả hy vọng của cô, mãi đến khi gặp được anh.
“Tiểu Y, anh nhất định sẽ chữa lành cho em.”
Đối diện với đôi mắt trong sáng và đẹp đẽ của cô gái, Diệp Thiếu Xuyên nghiêm túc nói.
“Em biết mà, anh Tiểu Diệp là một thần y.” Hạ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dao-hoa/1111509/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.