Trong lòng Diệp Thiếu Xuyên dấy lên câu hỏi, thầm nghĩ Lữ Thanh Tuyết chuẩn bị hỏi những câu đó, trong lòng không khỏi thấp thỏm, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nói: “Buổi trưa, dương khí nặng nhất, rất có lợi cho bệnh của Tiểu Y…”
Bất tri bất giác nói ra thuật ngữ Trung Y, âm thanh của Diệp Thiếu Xuyên cũng đột ngột giảm nhỏ lại, thầm nói mình là đồ ngốc, hoàn dương khí, không biết còn tưởng rằng anh là đạo sĩ coi bói, phần tử giang hồ.
Tuy nhiên, dường như Lữ Thanh Tuyết không để ý đến sự bối rối của anh, cứ như vậy trầm ngâm một chút, gật đầu nói: “Vậy cũng được. Nếu như vậy, tôi sẽ về nấu sớm. Ăn xong có thể tới đó luôn.”
Phòng khám nhỏ vắng tanh, để tiết kiệm tiền, Lữ Thanh Tuyết thường mua đồ về nhà thuê tự nấu, sau đó mang đến ăn cùng Diệp Thiếu Xuyên.
“Cũng được, chị Lữ, chắc hôm nay sẽ không có ai nữa. Chị có muốn đi cùng tôi không?” Diệp Thiếu Xuyên gật đầu, do dự hỏi.
“Tôi đi cùng cậu làm gì?” Lữ Thanh Tuyết trợn to hai mắt nhìn anh, nhưng
trong miệng lại nói: “Tôi đi cũng không giúp được gì….”
(t
Ai nói?
H
Diệp Thiếu Xuyên nhanh chóng ngắt lời cô bằng một giọng điệu nghiêm túc: “Có chị Lữ ở đây, tôi có thể thoải mái một chút, hơn nữa có chị, tôi cũng có thêm lòng tin. Bây giờ chị là người chống lưng cho tôi, còn có chị Lữ ở đó, tôi không phải sợ gì cả, giống như đêm qua, nếu không có chị ở đó, có lẽ tôi đã sợ đến mức không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-dao-hoa/1111508/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.