Có một thiếu nữ đang ngồi trên lưng Tam Văn Hổ
Nhìn bóng dáng thiếu nữ của nàng, mái tóc dài như tấm lụa, hồng y tuyệt diễm.
Dáng người thiếu nữ cao dài mà tinh tế, đẹp tựa như bức tranh tuyệt thế.
“Tiểu thư, hình như ta nhìn thấy thần tiên……” Thiên Ngưng ngơ ngác nhìn thiếu nữ trên lưng Tam Văn Hổ, ánh mắt ngây ngốc si mê.
Không biết có phải ở thời khắc mấu chốt hay không, do gặp phải chuyện bất bình nên thiếu nữ này mới xuất hiện rút đao tương trợ khiến trong lòng nàng ta lại xuất hiện sự mong đợi lần nữa, cho nên nàng ta mới cảm thấy chỉ nhìn bóng dáng của thiếu nữa này thì trong nháy mắt có thể hạ gục rất nhiều thiếu nữ trong thiên hạ.
Tuyệt thế phong hoa, thiên hạ vô song.
Không người có thể so sánh!
Ầm!
Sau khi va chạm với Tam Văn Hổ, cơ thể nam nhân trung niên lùi về phía sau mấy bước.
Hắn ta nhẹ buông tay, tiểu cô nương ba đầu bị hắn ta giam cầm trong tay cũng bị bắn ra, có lẽ là vừa khéo, đúng lúc rơi vào trong lòng ngực Phong Như Khuynh.
Đường Ẩn mở mắt ra thì nhìn thấy một gương mặt tuyệt mỹ.
Giống như ngọc đẹp, đẹp không có một chút tì vết.
Phong Như Khuynh dùng một bàn tay ôm lấy eo Đường Ẩn, khẽ cau mày, môi mỏng kẽ mím lại, sắc mặt nàng rất bình tĩnh, nhưng trong sự bình tĩnh này dường như mang theo sóng to gió lớn.
Ánh mắt Đường Ẩn ngây ngốc, tại sao nàng ta cảm giác được…… Người thiếu nữ này có chút quen mặt, thật giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991345/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.