“Chúng ta trở về, Thần Nhi, chúng ta đi trước, trước tiên ngươi rửa mặt chải đầu rửa sạch thân thể, chúng ta ở phía trước chờ ngươi.”
Tần Thần hiện giờ máu tươi đầm đìa, tất nhiên vô cùng bất tiện.
“Được,” Tần Thần nhẹ nhàng cười, “Ta rất nhanh sẽ đến.”
……
Linh Thú Chi Sâm.
Hai tiểu cô nương quần áo tả tơi đi rất cẩn thận, sợ sẽ quấy nhiễu đến những linh thú trong rừng rậm.
Cho dù như thế, hai nàng vẫn chỉ dám ở bên ngoài, không dám đi sâu vào trong đó, sợ sẽ gặp nguy hiểm.
“Tiểu thư, chúng ta đã ở chỗ này mấy tháng, vẫn không tìm thấy bọn họ, có phải bọn họ đã trở về rồi hay không?” Thiên Ngưng dẩu cái miệng nhỏ, trong ánh mắt mang theo buồn tủi.
Mấy tháng qua cũng không phải là không có người đi qua, lương khô bọn họ mang đi cũng ăn gần hết, buổi tối ngủ cũng không có cách nào để ngủ ngon.
Hơn nữa, đã lâu không được ăn thịt!
Trong Linh Thú Chi Sâm có rất nhiều loại thịt nhưng mà hai người bọn họ đều không có gan đi săn đám linh thú kia, chỉ có thể dựa vào chút lương khô ăn cho đỡ đói.
Nếu không quay về, chắc nàng sẽ điên lên mất!
“Thiên Ngưng ngươi câm miệng!” Tiểu loli nhíu lại mày, đầu tóc hỗn loạn cũng không giấu được khuôn mặt vốn đã xinh đẹp, “Ta không tìm được Phong Như Khuynh, ta sẽ không trở về, nàng ấy có thể sống ở nơi này lâu như vậy, vì sao ta lại không làm được? Ta sẽ không thua cuộc đâu.”
Cho dù có thua ai, nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991342/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.