Phù Thần cũng có chút choáng váng: “Ta không biết, viện này sao lại giống nơi sống của Cửu Đế như thế chứ? Mẫu thân, ta và Thanh Hàm chưa từng rời khỏi Thần Dược tông, ta không biết cái gì hết…” 
Những chuyện thế này, một cây linh dược nhỏ bé như nó làm sao có thể hiểu rõ được chứ? 
Ai biết vì sao lại có một nơi giống y hệt nơi Cửu Đế đã từng sinh sống xuất hiện chứ? 
Ngay cả bức tranh rồng bay phượng múa trước cửa lớn cũng giống nhau y đúc! Không khác nhau chút nào! 
Nơi Cửu Đế sống hẳn là chỉ có một! 
Pháp trận khắc chế trước cửa lớn không còn cách nào phục hồi! 
Đáng tiếc trận pháp trong Thần Dược tông, hẳn là đã mất hiệu lực rất nhiều năm cho nên mới không có hạn chế bất luận cái gì. 
Nếu nơi sinh sống này của hắn xuất hiện ở nơi này… Vậy chứng minh, Thần Dược tông trong không gian là đồ giả? 
“Thật ra muốn biết nơi này có liên quan gì đến nơi Cửu Đế sống hay không rất đơn giản, trước cửa nơi ở của Cửu Đế có trận pháp, bất cứ thứ gì đều không thể tới gần, mẫu thân có thể đi xem thử.” 
Phù Thần trầm mặc nửa ngày rồi nói. 
Phong Như Khuynh nhướng mày, tiện tay nhặt lên một viên đá ném thẳng về phía cửa lớn. 
Bịch! 
Đá còn chưa tới gần cửa lớn đã bị một lực lượng mạnh mẽ đánh trúng, bay thẳng ra ngoài. 
Phù Thần: “…” 
Thanh Hàm: “…” 
Hai vật nhỏ trong không gian đều choáng váng luôn rồi. 
Linh lực kia… Quả thật là của Cửu Đế không sai! 
Chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cuong-the-quoc-su-dai-nhan-phu-nhan-lai-chay/991331/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.