Trên cây chim chóc líu ríu gọi nhau, Lý Đông Hải một đêm mới ngủ mặt mày mỏi mệt từ trên giường bò dậy. Tối hôm qua tại túy Hồng Lâu lý cùng người mới là Yến nhi cùng nhau uống rượu, uống say quá chén, rồi cùng nàng đại chiến đến khi trời sáng. Yến nhi trên giường gọi đến cổ họng đều khàn, không cho hắn đi.
Không dễ dàng mới từ chỗ nàng trốn về, vừa định ngủ một lát lại bị tiếng gà gáy không thể nghỉ ngơi. Hôm nay phải tìm người đem chém! Mang theo mệt mỏi, Lý Đông Hải bất đắc dĩ rửa mặt thay quần áo, sốc lại tinh thần đi đến y quán ngoại đường*. Nhà hắn ngụ ở sau y quán, phòng ở sát đường náo nhiệt vô cùng. Dùng xong điểm tâm, bên trong thập phần thanh tịnh, địa phương lại rộng mở, thực thoải mái.
[*đường này không phải là đường đi. Phía trước là y quán – ngoại đường, phía sau là nhà ở – nội đường.]
Chu gia mấy đời làm nghề y, đến đời hắn xem như chưa từng có thiên tài. Tiền bối giàu kinh nghiệm chỉ cần gặp qua hắn là không quên được, vừa học đã biết, còn tự mình nghiên cứu, nghiên cứu xong thì công khai, khiến thanh danh Chu gia Tề Phương càng ngày càng xa.
Y quán thanh danh vang xa, hắn danh tự Lý Đông Hải ở kinh thành không ai là không biết. Dân chúng truyền nhau một câu thế này: “Tìm thầy chữa bệnh Tề Phương, nhà có nữ quyến phòng hoa lang*”. Nói đến Lý Đông Hải, mọi người đầu tiên là giơ ngón cái lên, khen hắn y thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-cung-vuong-gia/3165287/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.